Âu Dương Tước chạy đến bên cạnh Âu Dương Noãn: “Tỷ tỷ, ta muốn ngồi cùng tỷ!”
Âu Dương Noãn nhìn nữ quyến xung quanh cùng khuôn mặt đỏ hồng của Tiếu Nhiên bên cạnh liền cười nói: “Chỗ này không thích hợp!”
Tiếu Trọng Hoa lại đột nhiên vỗ vỗ bả vai Âu Dương Tước: “Ta có lời muốn nói với đệ!”
Âu Dương Noãn sửng sốt, liếc mắt nhìn Tiếu Trọng Hoa liền thấy hắn mỉm cười gật gật đầu.
Trong nháy mắt kia đôi mắt hắn so với ánh nến trong đèn lưu ly còn sáng, còn đẹp hơn. Nàng cũng liền hiểu được ý tứ của hắn.
Đúng vậy, có một số việc chung quy vẫn phải để Tước Nhi tự mình quyết định. Hắn đã trưởng thành, không còn là tiểu hài tử mà nàng vẫn bảo hộ phía sau lưng…
Trong lòng nàng hơi trống vắng, Âu Dương Noãn nói không rõ trong lòng mình là vui mừng hay vẫn là thẫn thờ. Hoặc là cả hai loại cảm xúc đều có đủ cả.
Nàng nhìn thoáng qua Tiếu Nhiên bên cạnh, cũng không biết là vui hay buồn. Chung quy chính là thở dài một tiếng, che đi ánh sáng ảm đạm trong đáy mắt.
Âu Dương Noãn uống xong ba ly rượu, lại nghe thấy Tiếu Nhiên bên cạnh kỳ quái nói: “Tỷ tỷ, tỷ cùng Thiên Diệp ca ca rất thân sao?”
Theo bản năng Âu Dương Noãn lắc đầu nói: “Không có!”
Tiếu Nhiên nhìn đàn cổ kia, cười nói: “Thiên Diệp ca ca thế nhưng lại ngàn dặm xa xôi mang hảo cầm đến cho tỷ a!”
Trong thanh âm của Tiếu Nhiên, có nghi hoặc, nhiều hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100187/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.