Không biết vì sao, trong nháy mắt Âu Dương Noãn liền có chút không được tự nhiên.
Nàng cùng Tiếu Thiên Diệp gặp mặt, cũng không làm ra hành động gì quá đáng, cũng không hề có hành vi phản bội.
Nhưng nàng vẫn không tự chủ được mà hơi hơi cúi thấp đầu, trên mặt thậm chí có chút nóng lên: “Chàng đã tỉnh, để ta đi gọi đại phu đến!”
Tiếu Trọng Hoa lắc lắc đầu, nói "Không cần! Ta không sao!”
Âu Dương Noãn nhìn nhìn hắn, gật đầu thấp giọng nói: “Được!”
Nói xong nàng lại mỉm cười an ủi nói: “Đại phu nói chỉ bị thương ngoài da, chàng không cần lo lắng!”
Tiếu Trọng Hoa đột nhiên cầm lấy tay Âu Dương Noãn, môi giật giật tựa hồ như muốn nói gì đó.
Lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, Yến vương cùng Đổng trắc phi đến.
Âu Dương Noãn vội vàng muốn giật ra khỏi tay hắn nhưng Tiếu Trọng Hoa lại dùng sức nắm chặt.
Âu Dương Noãn không biết làm sao, đành để hắn nắm lấy, mặt không tự giác được mà đỏ lên.
Một động tác nhỏ này khiến khóe môi Yến vương khẽ cong lên muốn cười.
Nhưng khi nhìn thấy biểu tình xấu hổ cùng quẫn bách của Âu Dương Noãn lại đành nhịn xuống, ý vị thâm trường nhìn Tiếu Trọng Hoa.
Thái độ của Yến vương so với lần đầu tiên gặp mặt đã tự nhiên hơn rất nhiều.
Ông bất động thanh sắc nhưng trong ánh mắt lại vui vẻ lấp lánh ý cười: “Hắn tỉnh rồi? Có khỏe không?”
Nghe lời thì như đang hỏi nàng, Âu Dương Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100144/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.