Ngoài cửa sổ một chút tiếng gió cũng không có. Trong không gian yên tĩnh, duy chỉ nghe thấy tiếng giọt sương từ lá cây rơi xuống đất, nhẹ nhàng mà lại thanh thúy.
Mồ hôi trên người Âu Dương Noãn vẫn chưa khô hết khiến đáy lòng người ta sinh ra chút khác thường.
Tiếu Trọng Hoa thấy nàng hồi lâu vẫn không ngủ liền phân phó hạ nhân chuẩn bị nước ấm.
Một lát sau nha đầu đã chuẩn bị xong, Tiếu Trọng Hoa tự mình ôm lấy Âu Dương Noãn, để nàng vào thùng nước ấm áp.
Âu Dương Noãn không tự chủ được ngã đầu vào khuỷu tay hắn, bị hơi thở nam tử mãnh liệt mà nồng đậm của hắn bao lấy.
Nàng chưa bao giờ biết, hơi thở trên người một nam nhân sẽ như vậy…ấm áp mà tràn ngập từ tính, khiến nàng vô thức nhớ tới dương quang nóng cháy giữa ngọ.
Quý tộc nam tử kinh đô luôn luôn ẩn ẩn hương khí. Càng là nhà quyền quý bên người thường sẽ có người chuyên môn phụ trách điều hương.
Ngay cả Tiếu Thiên Diệp….trên áo hắn cũng có hơi thở hoàng hương.
Duy chỉ có Tiếu Trọng Hoa là không có. Lúc này trên người hắn, nàng không thấy một chút mềm mại nào, hết thảy đều là cường hãn, phong duệ mà nội liễm.
Giờ này khắc này, nàng tựa hồ như nghe thấy nhịp tim chính mình đang đập không ngừng, lại có chút hoảng hốt.
“Để ta tự làm!”
Nàng lấy hết dũng khí mở miệng, muốn từ khuỷu tay hắn giãy ra, che đi nhịp tim đập bối rối.
Tiếu Trọng Hoa cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100136/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.