Gian khách này cũng không tệ, vì muốn cho Hạ Lan Đồ được nghỉ ngơi tốt bọn họ đã muốn một gian phòng thượng đẳng.
Tuy gọi là phòng thượng đẳng, kỳ thật cũng là một tứ hợp viện nho nhỏ. Phòng giữa để cho khách nhân ở, bên cạnh còn có hai gian phòng để tùy tùng của khách nhân ở. Xe ngựa để ở phía sau viện.
Âu Dương Noãn để nhà giữa cho Lâm Nguyên Hinh, còn nàng cùng Hồng Ngọc ở nhà kề. Một gian khác là Âu Dương Tước cùng Hạ Lan Đồ.
Âu Dương Tước mang ngựa ra chuồng, Hồng Ngọc dìu Lâm Nguyên Hinh đi nghỉ ngơi. Âu Dương Noãn gọi một gã sai vặt trong viện lại nhẹ nhàng hỏi: “Ở đây có chỗ sắc thuốc không?”
Gã sai vặt kia lập tức nói: “Có, để ta thay tiểu thư đi nấu!”
“Không cần, để ta tự làm!” Âu Dương Noãn ôn hòa kiên trì: “Ngươi thay ta đem ấm thuốc đến là được!”
Tuy rằng chạy một đêm ngoài đường nhưng cũng không chút nào hao tổn bề ngoài xinh đẹp của Âu Dương Noãn.
Hơn nữa nàng có thói quen nói chuyện nhỏ nhẹ, cùng với những nữ tử khác mà gã sai vặt gặp qua khí chất khác hẳn.
Nàng cực kỳ hòa khí đưa ra thỉnh cầu với gã sai vặt kia khiến hắn nhất thời đỏ mặt, nhanh chóng chạy đi.
Âu Dương Noãn xoay người vào phòng, nàng rót một ly trà nóng, để trong bồn nước lạnh một lát, cảm nhận độ ấm rồi mới đi đến bên giường. Thật cẩn thận nâng Hạ Lan Đồ dậy, chậm rãi giúp hắn uống trà.
Uống trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100093/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.