(Quát cốt liệu độc: dùng dao cạo đi độc dược đã thâm nhập vào xương tủy. Còn Tráng sĩ đoạn oản: tráng sĩ tự chặt cổ tay, là thành ngữ nói đến các tướng sĩ khi bị rắn cắn vào cổ tay thì phải chặt đứt tay ngăn không cho độc lan toàn thân. Là phép ẩn dụ chỉ hành động dứt khoát, không do dự)
Từ lúc xe ngựa của Âu Dương Noãn rời phủ Thái tử, Lâm Văn Uyên đã nhận được tin tức.
Hắn lập tức tự mình đi phủ Thái tử, không có lệnh của Tần vương Âu Dương Noãn căn bản không thể tùy ý ra khỏi thành.
Hắn dám khẳng định, cái này bất quá chỉ là sương mù, Tiếu Trọng Hoa nhất định vẫn còn trong phủ Thái tử.
Người có cùng suy nghĩ với hắn chính là đương kim Tấn vương Tiếu Khâm Nam. Hắn là đệ đệ ruột của Tần vương, địa vị tự nhiên không giống người thường.
Lâm Văn Uyên ở tông môn đường nhìn thấy hắn liền lập tức xuống ngựa hành lễ, Tiếu Khâm Nam mặt không đổi sắc vẫy vẫy tay: “Miễn!”
Tiếu Lăng Phong là Thế tử Tấn vương, ngoại hình rất giống phụ thân nhưng tính cách của hắn cùng vị phụ thân cao ngạo lại hoàn toàn khác nhau.
Hắn chủ động xuống ngựa nâng tay Lâm Văn Uyên, cười nói: “Chuyện cấp bách, Tần vương thúc nay còn ở trong cung không thể ra được. Phụ vương ta vừa nhận được tin tức liền đến đây, trước hết chúng ta cứ đến phủ Thái tử xem! Nếu thật sự là Tiếu Trọng Hoa, chúng ta nhất định không được để hắn chạy thoát!”
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100087/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.