“Người này là….”
Âu Dương Tước lẩm bẩm, nói đến đây hắn liền dừng lại. Bởi vì rất nhanh hắn liền ý thức được người trong thùng một là nữ tử thanh lâu kia, người còn lại chính là muội muội cùng cha khác mẹ với hắn.
Hai người thế nhưng đã chết! Họ cứ như vậy mà chết trước mặt hắn.
Đến tột cùng là ai? Là ai đã giết bọn họ?
Là ai còn cư nhiên đưa đến Âu Dương phủ?
“Mau về thôi!” Âu Dương Tước nghe thấy Âu Dương Noãn nói như vậy. Lúc nàng nói chuyện, vẻ mặt hết sức kỳ dị khiến Âu Dương Tước không dám nhìn.
Âu Dương Noãn càng chạy càng nhanh, qua cửa hông chạy ra ngoài nhưng không đi hướng bắc về Noãn các mà lại chạy đến Ánh nguyệt lâu ở phía nam.
Âu Dương Tước biến sắc, rất nhanh liền đi theo nàng. Vài lần muốn nắm lấy tay nhưng đều bị Âu Dương Noãn hất ra, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Ánh nguyệt lâu là chỗ ở của Lâm Uyển Thanh năm đó. Lúc Lâm Uyển Như được gả đến, Âu Dương Trì muốn thu dọn chỗ này để bà ta ở. Nhưng Lâm Uyển Như lại vì tỏ vẻ kính trọng, tình nguyện ở lại Phúc thụy viện.
Lúc ấy Âu Dương Noãn cũng giống như mọi người, đều vì hành động của bà ta mà rất cảm động. Nhưng bây giờ nghĩ lại, chẳng qua chỉ là một hành động vừa được mỹ danh vừa không phải ở trong viện cũ của người khác. Có năng lực khiến người khác cảm động, chịu khuất phục. Thật sự là tính toán tốt.
Ánh nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100059/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.