Đêm đó ánh trăng màu ngân bạch chiếu sáng mỗi ngõ ngách trong tiền viện, hoa trong viện nở rộ, mùi hương thơm ngát phiêu đãng trong không khí.
Bởi vì chuyện ban ngày nên trong lòng Âu Dương Noãn có chút không yên. Nàng đứng ở dưới hành lang, ngửa mặt nhìn trời. Không khỏi có chút ngạc nhiên phát hiện, giờ này hôm trước mây đen giăng đầy, giống như là sắp mưa lớn. Lúc này mây đen tan hết, sao sáng đầy trời, lấp lánh chiếu sáng sân viện.
Nàng lẩm bẩm: “Mọi người đều nói tất cả do trời định, ta lại không tin sức người không thể xoay chuyển!”
Đột nhiên bên ngoài viện vang lên một tiếng động nhỏ. Âu Dương Noãn ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy dưới ánh trăng một bóng dáng đứng trên tường viện, thân hình thon dài, tay áo tung bay.
Hắn mỉm cười, từ trên tường nhảy xuống đất không một tiếng động, vài sợi tóc hất qua má bạch ngọc, ánh mắt như xuân thủy, dưới ánh trăng lại càng thêm tuấn tú cực hạn.
Chỉ cần liếc mắt một cái Âu Dương Noãn liền nhận ra nam tử này. Khí thế kiêu ngạo này không thể nghi ngờ chính là Tiếu Thiên Diệp thân phận cao quý.
Mà chỉ cần nghĩ cũng biết, ngoại trừ hắn còn ai dám lớn gan đêm hôm khuya khoắt đến trèo tường phủ Lại Bộ Thị Lang. Càng đừng nói đến phải vượt qua tầng tầng lớp lớp để đến Noãn các.
Xương Bồ đứng sau thở nhẹ một tiếng nhưng lại bị Âu Dương Noãn quyết đoán ngăn lại: “Không có việc gì, ngươi lui trước đi!”
Nàng nói xong lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100057/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.