Ngồi bên cạnh Tiếu Lăng Phong là chính phi của hắn. Cháu gái đích trưởng nữ Võ tĩnh quốc công Triệu Phương Nghi. Lúc này nghe được Tiếu Thiên Diệp nhắc đến mình liền khẽ cười nói: “Ta làm sao có thể so sánh với Âu Dương tiểu thư? Nàng tuy rằng ít xuất phủ nhưng lại là mỹ nhân số một số hai kinh đô. Ngay cả Dung quận chúa, vài năm trở lại đây cũng đều có chút không theo kịp!”
Tiếu Lăng Phong không khỏi cười nói: “Nàng đừng nghe hắn nói bừa. Hắn nhìn thấy hai người kia đi thể hiện ân cần, trong lòng ăn phải dấm thôi!”
Tiếu Thiên Diệp lại cười: “Thôi, thôi! Nếu ngươi vẫn cứ nói như vậy, ta cũng không còn cách nào khác!”
“Thiên Diệp, cũng phải nói, nếu ta là ngươi ta tình nguyện tuyển một nữ tử ôn nhu săn sóc. Còn vị trong lòng ngươi này thoạt nhìn nhu nhược nhưng tâm địa so với nam nhân còn kiên cường hơn. Thật sự là không đáng yêu a!” Tiếu Lăng Phong tươi cười đến là bỡn cợt.
“Nữ nhân yếu đuối mềm mại không hấp dẫn. Càng là nữ tử kiên cường, càng khiến người ta cảm thấy thú vị. Chẳng lẽ không đúng sao?”
Tiếu Lăng Phong cười to nói: "Nhìn xem, mới nói hai ba câu ngươi liền thú nhận a! Ngươi chậm chạp không chịu nạp chính phi, còn không thừa nhận là cố ý chờ nàng sao? Không phải ta nói chơi với ngươi, nhưng chỉ sợ vị Âu Dương tiểu thư này trong lòng có chủ ý chắc chắn không để ý đến một Thế tử như ngươi đâu!”
Nói xong hắn thâm ý nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100034/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.