Xe ngựa Âu Dương gia được phủ kín bằng một mảnh áng mây như cẩm tú. Dây kết trên xe cùng phong linh hơi hơi đong đưa trong gió, phát ra âm thanh đinh đang êm tai.
Tâm tư Lý thị, Âu Dương Noãn đương nhiên hiểu được. Nhất là khi nhìn thấy xe ngựa, loại dự cảm này càng thêm chính xác.
Âu Dương Tước nhìn xe ngựa, trong ánh mắt lộ ra tia kinh dị. Lập tức nhìn tỷ tỷ: “Tỷ, đây là…?”
Âu Dương Noãn mặc y phục bình thường màu lục đơn giản. Làn váy mềm mại lay động như gợn sóng, trên đầu chỉ có một cây trầm triền chi bạch ngọc, mặt trên khảm một viên ngọc bích càng tôn thêm khuôn mặt thanh lệ, mềm mại như liễu, cả người toát ra sự tươi mát thanh nhã tự nhiên.
Âu Dương Noãn nhìn thoáng qua Âu Dương Tước nay đã là một thiếu niên tuấn tú, khẽ cười nói: “Tước Nhi, đây là tâm ý của Tổ mẫu, không cần nghĩ nhiều!”
Nói xong liền nắm lấy tay Hồng Ngọc đỡ lên xe. Âu Dương Tước nghĩ nghĩ, sắc mặt cũng chậm rãi giãn ra, bước nhanh lên ngựa, một đường song song cùng xe ngựa đến phủ Thái tử….
Âu Dương Noãn đến rất sớm nên trước cửa xe ngựa còn chưa nhiều. Nàng được người dẫn qua hành lang gấp khúc, bên cạnh trồng rất nhiều liễu xanh đang đón gió khẽ đung đưa. Âu Dương Tước đã được dẫn ra phòng trước uống trà, Âu Dương Noãn được dẫn vào nội viện.
Chậm rãi đi qua hoa viên, đã gần đến Mặc hà trai của Lâm Nguyên Hinh. Mặc hà trai nằm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100032/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.