Âu Dương Noãn thấy thần sắc cô đơn của Lâm Nguyên Hinh, trong lòng liền hiểu ra. Lâm Nguyên Hinh là đích nữ Hầu môn, được phụ mẫu thương yêu, huynh trưởng trân trọng. Nay bị ban hôn làm trắc phi của hoàng trưởng tôn đã là ủy khuất, đã vậy Hoàng đế còn cố tình để chính phi nhà Định xa công Chu tiểu thư tổ chức đại hôn, hai người vào phủ cùng một ngày. Khó trách Lâm Nguyên Hinh lại thương tâm như vậy.
Lâm Chi Nhiễm sợ muội muội đau lòng, liền khuyên: “Nha đầu ngốc, được gả cho Hoàng trưởng tôn là chuyện mà bao nhiêu thiên kim danh môn cầu mà không được. Muội lại thương tâm như vậy, truyền ra ngoài chẳng phải sẽ khiến người ta chê cười sao?”
Lâm Nguyên Hinh lại không cho là đúng nói: "Ai muốn cùng người khác vào cửa chứ? Hơn nữa nàng là chính phi, kiệu hoa của muội chẳng phải sẽ bị đẩy ra phía sau sao?”
Lâm Chi Nhiễm sửng sốt, ở trong suy nghĩ của nam nhân quyền lực cùng lợi ích mới là thứ quan trọng nhất. Hoa kiệu cái trước cái sau thì có gì quan trọng? Thái tử thân thể hư nhược, tương lai toàn bộ thiên hạ đều là của hoàng trưởng tôn. Chính phi hay trắc phi cũng chỉ là tạm thời, tương lai rốt cuộc ai mới là người chiếm được vị trí sau cùng mới quan trọng. Trong mắt hắn, lời của muội muội có chút ngốc nhưng cũng thực ngây thơ, căn bản hắn cũng không để trong lòng.
Lông mi thật dài của Âu Dương Noãn khẽ động, có chút suy nghĩ nói: “Tuy là trắc phi, nhưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2100004/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.