Lên xe ngựa, dọcđường đi trong lòng Âu Dương Noãn thủy chung vẫn ẩn ẩn có sự bất an. Cảm thấy sẽ có chuyện không hay phát sinh, luôn luôn thất thần. Mãi đến khi có người khẽ đẩy một cái, nàng mới lập tức kinh ngạc: “Làm sao vậy?”
Trên mặt Âu Dương Tước tràn ngập lo lắng: “Tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy? Từ khi lên xe cứ thất thần mãi!”
“Không có gì!” Âu Dương Noãn cũng không thể nói rõ hoài nghi trong lòng, nghenhững lời Hinh biểu tỷ nói nàng thủy chung vẫn có chút hoài nghi. Lâmthị liên tiếp vài lần có ý đồ hãm hại, tuy Tổ mẫu không nói nhưng trênthực tế lại gia tăng kiểm soát Âu Dương gia từ trên xuống dưới. Noãn các cùng Tùng trúc viện được trông coi kỹ càng nhất, không một kẽ hở. Theolý mà nói thì Lâm thị sẽ không có cơ hội ra tay ở hai chỗ này. Như vậy,bà ta sẽ ra tay ở chỗ nào?
Âu Dương Tước cười nói: “Tỷ tỷ, hômnay mệt lắm sao? Hiện tại cách thành vẫn còn xa, tỷ có thể nghỉ ngơi một lát. Khi nào tới đệ sẽ gọi!”
Trong lòng Âu Dương Noãn mềm xuống, đang định nói chuyện thì nghe thấy Hồng Ngọc đột nhiên nói: “Đại tiểuthư, xe ngựa ngừng rồi!”
Âu Dương Noãn không khỏi nhíu mày nói: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”
“Phía trước bị chặn rồi!”
Âu Dương Noãn sửng sốt, rồi trầm ngâm. Lát sau mành xe chợt động rồi thấynha đầu Xương Bồ bước vào: “Tiểu thư, nô tỳ vừa tới phía trước hỏi thăm. Nghe nói xe ngựa của Dung quận chúa nửa đường bị phá hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099967/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.