Lưu quang trong mắt Âu Dương Noãn tràn đầy, bất tri bất giác làm lòng người say mê. Huệ An sư thái âm thầm gật đầu, nâng mặt nhìn đại điện xa xa rồi chậm rãi nói: “Noãn nhi, những lời này ngoại tổ mẫu ngươi luyến tiếc không nói với ngươi. Bởi vì nàng nghĩ ngươi vẫn chỉ là một đứa nhỏ. Bần ni lại không thể không thay nàng nói, chúng ta đều đã già rồi, rốt cuộc một ngày nào đó cũng phải rời đi. Đến khi đó sẽ không còn cách nào có thể che chở cho ngươi, ngươi phải bảo vệ cho đệ đệ, lại muốn báo thù rửa hận hết thảy đều phải tự dựa vào bản thân mình. Ngẫm lại chuyện năm đó của bần ni, tất cả đều là do mình, không thể oán người khác. Sinh ra trong số mệnh như vậy, bần ni chỉ có thể chịu. Nhưng ngươi lại khác, ngươi có mỹ mạo cùng tài hoa. Có tâm kế, lại có mưu kế, ngươi có thể đi được xa hơn, lên được cao hơn!”
Âu Dương Noãn có chút đăm chiêu nhìn Huệ An sư thái, cảm thấy trong lời nói của bà có chứa chuyện gì đó.
“Ngoài kia có bao nhiêu danh thần võ tướng, bọn họ hao hết tâm tư tiến lên phía trước. Nhưng chỉ cần một câu của đại công chúa bọn họ liền có khả năng đầu rơi xuống đất. Chỉ với thân phận hiện nay của ngươi, muốn tìm một mối hôn sự tốt môn đăng hộ đối không phải là khó. Nhưng nếu muốn một bước lên trời, thì còn cần phải có trợ lực!”
“Sư thái làm sao biết là con muốn một bước lên trời?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099935/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.