Âu Dương Trì thấy mẫu thân tức giận liền dùng sức gạt Âu Dương Khả ra, nàng ta không kịp đềphòng liền ngã ngồi dưới đất, không dám tin trừng mắt nhìn ánh mắt vôtình của tổ mẫu cùng phụ thân. Tức giận đến phát khóc!
Âu DươngNoãn ở một bên nhìn Âu Dương Khả không giữ hình tượng mà khóc lóc nỉnon. Nàng cười lạnh, trong lòng tổ mẫu, con dâu thì tính là cái gì, cháu gái là cái gì. Con trai cùng tôn tử mới là vận mệnh của người. Nhất làÂu Dương Trì, đó là người mà bà dựa vào nửa phần đời còn lại. Làm sao có thể để người khác dễ dàng khắc đi!
Quả nhiên Lý thị không chútnghĩ ngợi đáp: ”Nếu như hôm nay sư thái không đến. Nếu như không có ngài chỉ điểm. Chúng ta còn ngây thơ không biết đã có một nghiệt thai nhưthế. Tương lai con ta bị khắc, mạch máu Âu Dương gia không phải cứ nhưvậy mà đoạn tuyệt sao? Sư thái yên tâm, chúng ta nhất định sẽ theo lờingài mà làm! Ít ngày nữa còn có thể vì am trung Bồ tát trọng tố kimthân, mong cho tai qua nạn khỏi, cả đời bình an!”
Huệ An sư tháigật gật đầu, mỉm cười nói: ”Ngã phật từ bi, chắc chắn sẽ giúp phúc concháu của thí chủ kéo dài, phúc báo lâu dài!”
Lý thị niệm phật: ”Chỉ hy vọng là thế, a di đà phật, Bồ tát phù hộ!”
Lúc Huệ An sư thái cáo từ, Lý thị tự mình tiễn ra tận cửa. Âu Dương Noãn đi theo bên cạnh, đỡ lên xe.
Huệ An sư thái mỉm cười chắp tay nói: ”Không cần tiễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099903/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.