Âu Dương Noãn nghiêng người dựa vào giường, nàng nhắm mắt đón ánh nắng từcửa sổ chiếu vào, dáng vẻ trầm tĩnh ôn nhu động lòng người, cho dù làHồng Ngọc hằng ngày tiếp xúc cũng không kìm được mà than thầm một tiếng, nàng là đại tiểu thư, khí chất như vậy, tướng mạo như vậy, nếu lớn thêm chút nữa không biết sẽ làm tan nát trái tim bao nhiêu nam nhân.
Âu Dương Tước bước vào Noãn các, hai mắt tỏa sáng, mày ngài nhướng lên,bước đi nhanh nhẹn, áo choàng màu xanh tung bay theo từng nhịp chân. Bảo Quyên đuổi theo từ phía sau kêu lên: ”Đại thiếu gia, người đừng chạy,cẩn thận ngã!”
Âu Dương Tước nhanh chóng vọt vào trong phòng, bộdáng cực kỳ hưng phấn, chạy đến trước mặt Âu Dương Noãn rồi mới dừnglại, thở hồng hộc nói: ”Tỷ tỷ, đệ đã tìm được sách về Quảng Lăng mà tỷmuốn rồi!” Âu Dương Noãn còn chưa kịp phản ứng, hắn đã muốn dùng sức kéo lấy tay áo nàng: ”Tỷ tỷ, mau đứng lên, đệ dẫn tỷ đi!”
“Đại thiếu gia, người đừng vội, có sách tốt gì thì mua về là được! Đại tiểu thưkhông thích xuất môn, người quên rồi sao?” Phương mama ở một bên nhắcnhở.
Những thiên kim tiểu thư bình thường xuất môn dâng hương, dự tiệc hay mua sắm đồ trang điểm cũng không có gì ngạc nhiên, chỉ là ÂuDương Noãn không thích xuất môn, điểm này bọn họ đều biết, nhưng mà lúcnày Âu Dương Noãn lại mỉm cười, đứng thẳng dậy nói: ”Mama, nếu thiếu gia có thể mua được thì đâu có về tay không. Cái này là sách cổ trân quý,chỉ sợ người ta không dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099889/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.