Phương mama liếc mắtnhìn một cái rồi mới nhắm mắt theo sau người Chu di nương, bà đè thấp âm thanh nói với Âu Dương Noãn: ”Đại tiểu thư, sao lại phải nhảy vào vũngnước này?”
Âu Dương Noãn thản nhiên nói: ”Mama, cho tới bây giờta cũng chưa từng đáp ứng sẽ trợ giúp gì cho nàng ta. Chẳng qua ta chịukhông nổi việc nàng ta cứ cầu xin mãi, chỉ là làm theo tự nhiên, tiệnthể mang di nương đi gặp tổ mẫu, việc sau này phải dựa vào bản lĩnh củanàng ta thôi!”
Chu di nương rõ ràng có thể đến viện tìm nàng,nhưng lại cố tình chọn nơi đông người qua kẻ lại như hoa viên, chính làchắc chắn Âu Dương Noãn không thể mặc kệ không quan tâm. Nếu để nàng tacứ quỳ như vậy khóc lóc sướt mướt, nàng sẽ thành người như thế nào?Người khác sẽ bàn luận về nàng ra sao? Hơn nữa hiện tại nàng đang đượcsủng ái là thật, nhưng nếu có gì sơ suất, bản thân không phải sẽ thayLâm thị gánh tội danh giết hại con cháu Âu Dương gia sao? Chu di nươngchính là nắm chắc được điểm này nên mới có thể tính kế nàng, thật là một nữ nhân thông minh. Chỉ là nếu làm như vậy, nhất định là đập nôi dìmthuyền, về phần nàng ta về sau nhìn thấy tổ mẫu muốn khóc lóc kể lể mình bị chủ mẫu hãm hại hay muốn cầu xin sự bảo vệ cho đứa nhỏ này thì cũng không có quan hệ gì với Âu Dương Noãn nữa. Chu di nương nếu muốn mượntay nàng để gặp được tổ mẫu, nàng tự nhiên sẽ biết thời thế, để cho bảnthân đi từ giữa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cao-mon-dich-nu/2099883/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.