Xoạt Xoạt!
Thanh âm lạ bất ngờ vang lên làm cô giật bắn mình, tiếng " Xì xì" phát ra ngay trên đầu Oản Oản, cô rùng mình hoảng sợ, nuốt ực nước bọt một cái, chậm rãi ngẩng đầu, ngước mắt lên nhìn.
Cô trợn tròn mắt kinh hãi, khi thấy một con rắn to đang cuốn xung quanh thân cây thò cái đầu ra, thè lưỡi vô cùng thân thiện ngay trước mắt cô như đang muốn làm quen.
Oản Oản thé lên trong cổ họng như muốn hét, hoảng sợ theo phản xạ tránh ra khỏi chỗ thân cây, mà vô tình đi vào điểm mù. Cô đạp chân lên gốc cây trơn gần đó, mất đà ngã lăn xuống để lộ một cái hố sâu phía dưới, may thay cô nhanh tay bám vào cọng dây leo gần đó đung đưa giữa không trung.
Cô muốn hét lên cầu cứu nhưng mưa lớn đã áp đi tiếng cầu cứu khàn giọng của cô. "Cứu...Cứu tôi với..."
Nhìn xuống phía dưới là một cái hố đã ngập nước mưa, không biết là sâu hay nông? bên dưới có gì nguy hiểm không? Cô không dám lơ là dù chỉ một giây.
Tự bản thân cứu lấy chính mình mà thôi.
Oản Oản bám vào dây leo, cố gắng trèo lên nhưng nước mưa trơn trượt làm cô không thể bám chắc, cứ được một tý rồi lại tụt xuống.
Cứ như ông trời đang muốn thử thách sinh tồn trong cô, sợi dây leo không thể chịu đựng được trọng lượng của cô, sau nhiều lần bị ma sát mà yếu đi, đứt phựt xuống.
Oản Oản cứ vậy mà rơi xuống phía dưới " Tùm."
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-can-thieu-cua-lai-bao-boi/2479360/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.