🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trái tim của Cố Lưu Tích như bị người ta bóp chặt, đau đến khó chịu. Lúc này, nỗi bi ai hối tiếc và cả sự đau lòng tự trách ở đời trước, tất cả chen nhau tràn về, khiến Cố Lưu Tích gần như tan vỡ. Mà ở giữa cơn thống khổ như vô tận này, nàng vẫn cảm thấy được cứu rỗi và yên tâm. Vô luận thế nào, lúc này, Văn Mặc Huyền vẫn rất tốt, một tiếng 'Tích nhi' này, cũng không phải là lời nói cuối cùng, lời vĩnh biệt đau thấu tâm can như ở kiêp trước.

Hai người cứ thế mà ôm nhau cả đỗi, Cố Lưu Tích mới ngừng khóc. Lúc ngẩng đầu lên, chóp mũi hay cặp mắt đều đã đỏ hồng, sưng húp, trên mặt đều là vệt nước mắt. Văn Mặc Huyền cẩn thận lau mặt cho nàng, đôi mắt tuy cũng ửng đỏ nhưng lại cất chứa sự vui vẻ: "Đã lớn to đầu rồi, còn thích khóc nhè."

Cố Lưu Tích nghe thế thì mặt đỏ lên, nàng làm gì thích khóc đâu chứ. Trong trí nhớ, khi còn bé, ngay cả ở những ngày tháng đen tối kia nàng cũng không có khóc. Mãi đến khi gặp được người này, nàng mới khóc trước mặt nàng ấy. Bởi vì cũng chỉ có người này mới có thể thương tiếc nước mắt của nàng, mới có thể dỗ dành nàng khi nàng khóc, mới có thể hiểu rõ nỗi ấm ức của nàng. Dần dà, mới khiến nàng nghĩ rằng mình là đứa thích khóc. Mà sau khi lớn lên, bản thân ngoại trừ lần trọng sinh kia, tất cả nước mắt đều là dành cho Văn Mặc Huyền.

Không phải thích khóc, mà là do người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-cac-chu-co-benh/1384015/chuong-26.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trùng Sinh Các Chủ Có Bệnh
Chương 26
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.