Vừa mới vào sân, đội cổ động viên các trường liền bắt đầu hô khẩu hiệu cổ vũ cho trường mình không ngừng, tiếng nữ sinh lanh lảnh ở bên cạnh truyền đến, trên sân thi đấu không khí càng rõ ràng hơn, đại biểu đội viên song phương đầu tiên là bắt tay lẫn nhau, đại biểu đại học X là Giang Ninh bắt tay cùng đại biểu điện ảnh X là Chân Tần.
Chân Tần quan sát Giang Ninh phía đối diện một chút, nếu không nghe những chuyện đó Tịch Lục nói cho mình, làm sao có thể liên hệ người thoạt nhìn rất dễ chung đụng này với người trong miệng Tịch Lục cùng một chỗ, nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, cậu ta cười cười, thấp giọng nói: “Nè, hai người kia đúng là vẫn luôn ở cùng một chỗ, không có chỗ trống cho cậu chen chân.”
Giang Ninh ngẩn người, có điều phản ứng của hắn rất nhanh, cười cười, hoàn toàn giống như người không có chuyện gì, cuối cùng nhẹ giọng trả lời: “Quá tự tin cũng không có lợi.”
“Bởi vì chờ sau khi biết sự thật mới có thể tàn khốc hơn.”
Chân Tần sửng sốt, trọng tài đã để cho từng người chuẩn bị.
Cậu ta không kịp nghĩ nhiều, đã nghe thấy một tiếng tiếng còi, trận đấu đã bắt đầu.
Tịch Lục ngồi ở dưới đài, khẩn trương nhìn lên đài, chú ý từng cử động của Chân Tần, kể từ lúc bắt đầu Chân Tần đã tấn công mãnh liệt, mà người được cậu ta nhìn chằm chằm dĩ nhiên là Giang Ninh.
Cướp được bóng là đội trưởng điện ảnh X, chuyền bóng qua mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bien-thanh-benh-xa-tinh/1862770/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.