Đương nhiên kính mắt không độ Tịch Lục cũng chỉ đeo giả bộ được mấy ngày, cuối cùng bởi vì nguyên nhân đeo kính mắt không thoải mái như trước, đã lấy xuống.
Tịch Lục vì khích lệ bản thân thi đỗ đại học X, đặc biệt viết một tờ giấy dán vào trên sách mình, sau đó mỗi ngày khi mở ra đều như đang nhắc nhở chính mình.
Bản thân chăm chỉ như vậy, Tịch Lục thật lòng muốn cho mình like rồi, tắm ánh nắng, phảng phất như cả người mình tỏa ra hơi thở học bá, cảm giác hết thảy đều tốt đẹp cực kỳ.
Chân Tần có một lần nhìn thấy, hỏi: “Thì ra Tịch Lục ông muốn thi đại học X à?”
Tịch Lục nhìn thoáng qua Chân Tần, trả lời: “Ờ, Chân Tần, ông là muốn thi đại học Q hay là đại học B?”
Nhớ lại năm đó, cậu cũng từng đã vọng tưởng trở thành sinh viên hai trường đại học này, nhưng là thời gian cách lâu như vậy, cậu hiểu được, thế giới này có rất nhiều việc vẫn là nghĩ một chút là được rồi, cách mình quá xa.
Tao niên, vẫn nên thực tế một chút đi.
Chân Tần toét môi ra với Tịch Lục, cười to nói: “Cái gì chứ, chẳng lẽ tôi chưa nói với ông sao? Tôi muốn đi học viện điện ảnh X mà, người hoàn mỹ như tôi, không đi làm ngôi sao, ông không cảm thấy quá tàn ác vô nhân đạo sao?”
Tịch Lục: “…”
Chân Tần: “… Ông đó là ánh mắt gì, tôi cũng đang nói chuyện rất nghiêm túc.”
Tịch Lục xoa xoa trán, tuy rằng Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bien-thanh-benh-xa-tinh/1862728/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.