Cùng Lục Quyên Quyên tập luyện một buổi tối, Tịch Lục mệt mỏi cả thể xác và tinh thần, tắm rửa xong, ngã nhào luôn xuống giường, cầm điện thoại di động lên, mở tin nhắn ra, soạn một một đống chữ, muốn gửi cho Trần Giới, cuối cùng xem đi xem lại cảm thấy mình quá dài dòng, lỡ như làm cho Trần Giới phiền thì làm thế nào, lại bắt đầu cắt giảm không ngừng, đến cuối cùng chỉ để lại hai chữ, ngủ ngon.
Ấn xuống nút gửi đi, Tịch Lục để điện thoại qua một bên, nghĩ thầm Trần Giới có thể sẽ trả lời tin nhắn cho mình hay không đây, muộn thế này tám phần đã ngủ rồi.
Dù là như vậy, Tịch Lục vẫn là nằm ở trên giường hồi lâu không có cách nào đi vào giấc ngủ.
Cậu đang đợi tin nhắn của Trần Giới.
Hơn mười phút trôi qua, di động rung lên, Tịch Lục lập tức thò ngay tay ra xiết chặt lấy di động, mở màn hình ra, liền nhìn thấy một tin nhắn chưa đọc.
Mắt vốn đã lim dim lập tức sáng lên, nhanh chóng trượt màn hình ra.
Nhìn thấy tin nhắn đến từ Trần Giới ——
(Cậu cũng vậy, ngủ ngon, ngày mai quay phim cố gắng lên.)
Vỏn vẹn mười hai chữ, làm cho Tịch Lục xem đi xem lại, xem xong một lần lại xem một lần, giống như là đang đọc một bộ truyện dài, sau đó cậu chôn đầu vào trong gối.
Cái gì gọi là hạnh phúc, bây giờ cậu là vô cùng hạnh phúc.
Tịch Lục âm thầm quyết định, ngày mai nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bien-thanh-benh-xa-tinh/1862720/chuong-73.html