Khi Tịch Lục đang chuẩn bị tìm kiếm mục tiêu tiếp theo, điện thoại của Trần Giới vang lên, cô nhận điện thoại, vâng hai tiếng, rồi cúp máy, quay đầu nói với Tịch Lục: “Muốn đi nhà tôi không?”
Tịch Lục gật gật đầu, nghĩ tới đồ ăn hương vị thơm ngon của Hà Tình, nhưng là sau khi gật, lại nhanh chóng lắc lắc đầu, cậu lại nghĩ tới quả đấm cứng rắn của Trần Mãnh, loại cảm giác đau đến cực lạc này, Tịch Lục vẫn là có chút không chịu được.
Cậu thấp thỏm mở miệng, nói với Trần Giới: “Chú… có ở nhà không?”
Trần Giới nhìn vẻ mặt khẩn trương kia của Tịch Lục, giương khóe môi lên, tựa hồ cũng biết Tịch Lục đang sợ cái gì, sau đó cô nói: “Đi thôi, bố tôi cũng rất nhớ cậu.”
Tịch Lục: “…” Là đang hoài niệm xúc cảm khi đánh mình sao?
Cậu gượng gạo kéo ra một nụ cười nhạt, nói với Trần Giới: “Thật sao? Chú nhớ mình như vậy, chú có nói chuyện gì về mình không…”
Trần Giới nhìn phía trước trả lời: “Bố tôi nói, Tịch Lục cậu đi quá gấp rồi, nếu sớm biết một chút, ông sẽ đối tốt với cậu hơn.” Cô nghiêng mặt qua nói với Tịch Lục: “Bố tôi, bắt đầu từ trước đây đã rất thích Tịch Lục cậu.”
Tịch Lục sửng sốt, nhìn Trần Giới, sau đó ai oán hỏi: “Đây chẳng lẽ chính là đánh là thân, mắng là yêu trong truyền thuyết sao?”
Trần Giới cười rộ lên, nói: “Cậu cũng có thể cho là như vậy.”
Tịch Lục cắn răng gật gật đầu, trả lời: “Nếu không ngại, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bien-thanh-benh-xa-tinh/1862705/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.