Được rồi, Tịch Lục đương nhiên không đánh chết được người ta, không chừng đến cuối cùng còn bị người ta tẩn gần chết, lúc từ mặt đất ngọ nguậy đứng dậy, Trần Giới móc khăn giấy từ trong túi ra đưa cho cậu.
Tịch Lục cầm khăn giấy, nhìn lại chỗ vừa phát ra âm thanh.
Vậy mà nhìn thấy chủ nhiệm lớp trước đây của mình, mà bên cạnh chủ nhiệm lớp vây quanh rất nhiều người, dẫn đến cậu đến cuối cùng cũng không biết rõ rốt cuộc là ai nói lung tung hại cậu ngã vồ ếch một cái.
Lúc Tịch Lục nhìn thấy chủ nhiệm lớp, ngẩn người, sau đó vô cùng hưng phấn.
Cái gì gọi là vừa so sánh là có thể nhìn thấy cái gì là tốt, kể từ sau khi Tịch Lục đi thành phố D, chủ nhiệm lớp trong trường lúc nào cũng rảnh rỗi đi kiếm chuyện, mấu chốt cậu còn chưa làm cái gì, càng nghĩ cậu càng cảm thấy chủ nhiệm lớp trước kia thật sự là quá tốt, thành tích cậu kém kéo xuống thành tích bình quân của lớp không nói, còn làm ra nhiều sự việc bệnh xà tinh như vậy, chủ nhiệm lớp cũng không có làm khó dễ cậu, còn hở một tí là phụ đạo bài học cho cậu.
Tịch Lục cảm thấy cái gì gọi là giáo viên tốt, đây chính là gọi là giáo viên tốt!
Đổi ngày nào đó, Tịch Lục có thời gian rảnh nhất định phải lên mạng viết một bài về “hạt giống tâm hồn” của giáo viên.
Lúc chủ nhiệm lớp nhìn thấy Tịch Lục, thở dài một hơi, nói: “Tịch Lục, tôi đã thành chủ nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bien-thanh-benh-xa-tinh/1862701/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.