Một giấc ngủ này của Tịch Lục rất thoải mái, cho nên khi đồng hồ báo thức vang lên, cậu thuần thục vươn tay ra ấn xuống nút dừng, mở mắt ra lại phát hiện trước mắt mình một mảng tối thui, dường như có cái gì đó ở trên mặt cậu, chặn tầm mắt của mình, cầm lấy cảm giác có chút vi diệu, Tịch Lục mở to đôi mắt còn có chút mê mang ra, sau đó lại nhìn thấy áo ngực ngày hôm qua rõ ràng mình đã đặt ở bên dưới gối đầu.
Tịch Lục: “…”
Lúc rửa mặt, nhìn thấy Tịch Nam Phương cũng ở WC, chứng minh hết thảy đều không chỉ là một giấc mộng của cậu.
Lúc Tịch Nam Phương từ WC đi ra, bị ánh mắt nhỏ mang một ít vui sướng mang một ít kích động của con mình nhìn cho sợ hãi, sau đó bàn tay to đập Tịch Lục một phát, nói: “Đi đi, đi qua một bên, nhìn thấy mày là phiền lòng, sáng sớm đã không bình thường, thật muốn một phát vả chết mày.”
Trước đây Tịch Lục luôn cảm thấy Tịch Nam Phương thô lỗ, hoàn toàn khác với ông bố ôn hòa khiêm nhường nhà người ta, cho nên thường hay cãi lại Tịch Nam Phương, bây giờ nghe thấy Tịch Nam Phương mắng, vậy mà không ngờ cảm thấy rất cảm động thậm chí kích động.
Tịch Nam Phương là thuộc loại đàn ông thoạt nhìn cẩu thả nhưng trên thực tế trong nội tâm lại rất tinh tế, mỗi lần nói xong những lời như thế, trong lòng đều sẽ cảm thấy có phải nói quá rồi hay không, sau đó ông nhìn nhìn Tịch Lục, định làm dịu thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bien-thanh-benh-xa-tinh/128446/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.