Chỉ có điều, đời này nàng sẽ không phạm phải sự ngu ngốc này nữa.
Sai thì sẽ phạt, da thịt chịu nỗi khổ, mới có thể làm cho những người này đầu óc sạch sẽ rõ ràng một chút, nhớ lại, rốt cuộc ai mới là chủ tử của các nàng, trong tay người nào mới nắm quyền sinh quyền sát!
"Nô tỳ biết sai." Thanh Hà bị một cái tát của Hạ Trì Uyển làm cho tỉnh mộng, ngây ngốc quỳ trên mặt đất, cúi đầu, không dám nhìn Hạ Trì Uyển. Thanh Hà bị Hạ Trì Uyển tính tình đại biến, làm cho kinh hãi.
"Biết sai còn không đi làm việc, đừng quên cháo thanh hà của ta." Hạ Trì Uyển lạnh lùng liếc mắt nhìn Thanh Hà.
Thanh Hà thân thể run lên, cũng không biết thế nào, nàng nghe xong nghĩ cháo thanh hà trong miệng tiểu thư, thế nào giống như cháo "Thanh Hà" vậy nhỉ?"Vâng, nô tỳ đã biết."
Thanh Hà thân thể lui xuống, xoay người ly khai, lúc xuất hiện ở cửa phòng, Thanh Hà quay về phía Hạ Trì Uyển trong phòng, phun một bãi nước miếng, "Hừ, chờ đến lúc Thu di nương được phù chính, nhìn ngươi còn kiêu ngạo đến mức nào!"
Tiểu thư tuy là đích nữ, nhưng thiếu chủ mẫu che chở, chung quy sẽ không so được với chủ tử thật sự. Đợi đến khi tân chủ nhân phủ Thừa tướng lên đài, tiểu thư này thì càng không có gì đáng xem rồi.
Thanh Hà không biết là, động tác quay ra cửa nhổ nước miếng của nàng ta vừa rồi, đã rơi vào trong mắt một người.
Mà Thanh Hà vốn dĩ từ trước luôn thuận buồm xuôi gió, bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/188568/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.