Lời của Vân Triển Bằng nói giống như quăng mấy bạt tai vào mặt của vị tướng gia như Hạ Bá Nhiên, làm cho Hạ Bá Nhiên vừa đau đớn vừa nhục nhã.
Đối mặt với khí thế của Vân Triển Bằng, Hạ Bá Nhiên thật sự tìm không ra lý do để mang Hạ Trì Uyển về.
Hạ Bá Nhiên đương nhiên hiểu được, hắn không thể bảo vệ Hạ Trì Uyển chu toàn nhưng là hắn lại muốn lợi dụng Hạ Trì Uyển để bảo vệ tướng phủ chu toàn.
Ánh mắt Vân Triển Bằng nhìn hắn, rõ ràng nói cho hắn biết, đừng xem đại tướng quân phủ bọn họ là đồ ngốc, trên đời này chỉ có mình Hạ Bá Nhiên hắn là thông minh.
Trước kia là bọn họ không thèm nhìn đến trò xiếc của Hạ Bá Nhiên, hôm nay, đại tướng quân phủ cũng không còn nhã hứng bồi hắn chơi trò chơi nữa.
Nếu như Hạ Bá Nhiên có bản lĩnh thì tự mình giải quyết, đừng đến cầu xin đại tướng quân phủ, như vậy rất mất mặt xấu hổ. ( ổng làm gì biết xấu hổ mà nói ổng ==)
“Hôm nay tiểu tế đến đây chỉ muốn gặp mặt Uyển nhi. Không nhìn thấy Uyển nhi, tâm của tiểu tế khó mà thoải mái được.”
Hạ Bá Nhiên bực tức, nhưng dù bị Vân Triển Bằng sỉ nhục vẫn không có cốt khí mà nán lại phủ. Trước mặt cường quyền, chỉ cần tâm của Hạ Bá Nhiên muốn hướng đến, cốt khí cũng chỉ là đồ bỏ đi.
Nếu bách hoa hương thật sự liên lụy đến nương nương trong cung, thì không những tánh mạng của Hạ Tử Hiên không được bảo đảm, mà vị trí Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/1467107/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.