Vì thế, Hạ Phù Dung cắn chặt hai hàm răng, không muốn trả vòng tay noãn ngọc lại cho Hạ Trì Uyển, bởi vì một đôi vòng noãn ngọc này có giá trị xa xỉ.
Hôm nay nếu như nàng buông tay, không chừng cả đời này nàng cũng không có may mắn lại được đeo nó nữa.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Hạ Tử Hiên thật vất vả mới hết cấm túc để liên hệ với bạn bè bên ngoài, mặc dù sau khi trải qua chuyện dịch đậu mùa, mọi người đều đối xử với Hạ Tử Hiên có chút không giống với lúc trước.
Nhưng chỉ cần một ngày Hạ Bá Nhiên chưa có hoàn toàn vứt bỏ đứa con trai Hạ Tử Hiên này, như vậy người ở bên ngoài, tự nhiên cũng sẽ không bài xích Hạ Tử Hiên trưởng tử của tướng phủ.
Chỉ là Hạ Tử Hiên vừa mới mời hảo hữu đến tướng phủ ngồi một chút, ai biết chợt nghe thấy tin tức Hạ Trì Uyển và Hạ Phù Dung đang ầm ĩ.
Vừa nghe thấy tên Hạ Trì Uyển, Hạ Tử Hiên đã cảm thấy đau đầu nhức óc.
Hạ Tử Hiên hận không thể nghịch chuyển thời gian, thay đổi sai lầm của Hạ Phù Dung một lần.
Nếu không phải ngày đó Hạ Phù Dung đá một cước kia, Hạ Trì Uyển sao có thể thông suốt, sau đó không ngừng đối đầu với bọn họ.
Nói cách khác, không chừng với tính cách trước kia của Hạ Trì Uyển, hắn chẳng những đã là trưởng tử của tướng phủ, mà còn là đích trưởng tử rồi!
Sai một ly, đi ngàn dặm!
"Tử Hiên, đệ đã đến rồi, mau giúp tỷ đi!" Hạ Phù Dung ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/1467057/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.