"Thái hậu, thần nữ ở đây có một thứ thú vị, đặc biệt khoe ra, hi vọng có thể giải buồn cho thái hậu."
Trong tay Hạ Trì Uyển có một cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, mà thứ mà nàng muốn khoe ra, hiển nhiên là ở trong chiếc hộp này.
"Sao, vậy đưa ra đi."
Thái hậu cười tủm tỉm mà nhìn Hạ Trì Uyển, trong hoàng cung, bảo bối kỳ lạ quý hiếm gì mà không có.
Thế nhưng Hạ Trì Uyển nói là có thể, vậy hẳn là trên tay nàng có đồ thú vị, lập tức, thái hậu sinh ra hứng thú nồng đậm.
Quế ma ma cầm hộp gỗ màu đỏ của Hạ Trì Uyển đi lên, giao cho thái hậu, thái hậu mở ra xem xét, nhìn thấy đồ vật bên trong, ánh sáng trong mắt chợt lấp lánh.
"Nha đầu nhà ngươi, trái lại thật sự có vài phần tâm tư, khó có dịp đến xem ai gia một chuyến, lại còn mang theo lễ vật đến nữa."
Quế ma ma vừa nhận được ánh mắt của thái hậu, vội vàng cẩn thận từng li từng tí đem lễ vật Hạ Trì Uyển tặng thu vào.
"Thưởng." Thái hậu vui tươi hớn hở mà nhìn Hạ Trì Uyển.
"Đa tạ thái hậu."
Hạ Trì Uyển thở dài một hơi, dù cho nàng sao chép cách ăn mặc năm đó của tiểu công chúa, nhưng mà đôi mắt không giận mà uy kia của thái hậu, luôn gây cho nàng một loại áp lực vô hình.
Đúng vậy, thái hậu là Vương của vạn phượng, quý khí bức người.
Đời trước, nàng không phải đã biết sao?
Hạ Trì Uyển và lão thái thái ở trong cung thái hậu nói chuyện một hồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/1467052/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.