"Muội muội, ngươi cũng tới giải cửu liên hoàn sao?" Hạ Phù Dung đột nhiên liếc về phía Hạ Trì Uyển đang đi tới, trong mắt hiện lên ý cười.
Cửu liên hoàn này không phải là ai cũng có thể giải được, nếu như Hạ Trì Uyển không biết tự lượng sức mình như vậy, thì cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Theo tiếng Hạ Phù Dung nói chuyện, Bộ Chiêm Phong liền nhìn thấy một nữ tử ngạo nghễ như hàn mai, cô đơn nở rộ trong mùa đông lạnh giá.
Sa mỏng trên mặt nữ tử càng khiến cho nàng trở lên như mộng như ảo. Gió nhẹ khẽ phất, sa mỏng nhẹ nhàng vung lên, làm lộ ra khuôn cằm khéo léo mê người của nữ tử.
Bộ Chiêm Phong trong mắt hiện lên ý thưởng thức, đồng thời cũng hiện lên một tia nuối tiếc.
Từ xưa đến nay, đích thứ có thứ tự, nếu như nữ tử này đã được gọi là muội muội, thì chính là một thứ nữ sao?
Hắn sẽ là văn võ song trạng nguyên, không có khả năng lấy một thứ nữ làm vợ.
Hạ Trì Uyển đi lên đài, thấy bàn trên lôi đài bày đặt năm cái cửu liên hoàn hoàn chỉnh, "Ngược lại có thể thử một lần."
Nghe được Hạ Trì Uyển nói, Hạ Phù Dung thiếu chút nữa cười ra tiếng, Hạ Trì Uyển quả nhiên không sợ mất mặt.
Vừa lúc, nàng cũng có thể báo thù trước đây!
"Nếu muội muội có lòng tin này, không bằng cùng đi đi."
"Ta cũng có hứng thú này." Hạ Phù Dung vừa mới nói xong, thanh âm của một nam tử liền phát ra.
Nam tử kia hơi lộ ra thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-bao-thu-phuc-hac-dich-nu/1467013/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.