Tô Mộc Lạc rời đi mấy ngày, tiệm cà phê dù có Thiên Tuế trấn giữ, nhưng việc làm ăn tất nhiên vẫn sẽ không phát đạt như trước. Sau khi tính toán số tiền mới kiếm được, thấy cũng không đủ mua bao nhiêu hộp đồ ăn cho mèo, liền tự mình bỏ vốn gửi wechat phát lì xì cho Thiên Tuế.
Thiên Tuế có thể sinh sống đàng hoàng ở Lâm thành, cũng là bởi đã đăng ký tại Cục dị nhân, có đủ chứng minh thân phận. Sau khi Hoàng Cái Cái rời đi, cậu nhóc còn mua được cho mình một chiếc điện thoại, chỉ là bình thường không dùng mấy.
So với việc làm người, cậu nhóc vẫn thích chung sống với đám mèo hoang trêи đường hơn. Có điều di động quả nhiên có lợi, như vậy Tô Mộc Lạc phát lì xì cho Thiên Tuế, cậu ta cũng có thể nhận lấy tự đi mua đồ ăn cho mèo.
Hiện giờ là buổi chiều, trong quán không có mấy khách. Tô Mộc Lạc từ tốn lau tách, Long Lăng đứng bên cạnh, mặt mày u oán.
Ban nãy hắn vừa bị thắt nút treo ngoài cửa, hứng gió tận nửa phút, bây giờ đặc biệt không vui, cực kỳ muốn Phượng Hoàng hôn an ủi.
Nhưng mà Phượng Hoàng cứ không chịu để ý hắn, tiếp tục lau tách.
Một lát sau, quán có khách ghé thăm, chính là hai cô gái quen thuộc từ ngày trước.
Tô Mộc Lạc thấy các cô thì khẽ mỉm cười, nói: "Chào mừng đến chơi."
Hai cô gái này một người là Tống Nam, một người là Dương Nguyệt Nguyệt, đều là những vị khách đầu tiên bước vào tiệm cà phê, cũng là những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-rong-nuoi-nghin-nam-cuoi-cung-cung-no/1776953/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.