Đã là con gái thì phải có mơ ước.
Mơ ước của tớ không cầu kỳ.
Cưa đổ Thẩm Trạch Nhiên là được!
Tích tắc, tích tắc...
Suy nghĩ con người hòa vào dòng cảm xúc của bài văn, đến nỗi thời gian dường như trôi qua cũng nhanh hơn gấp bội.
Ninh Khả Ngọc nắn nót hàng chữ cuối cùng, đặt một dấu chấm kết thúc cho phần thi ngữ văn rồi đậy nắp bút lại.
Cô thở phào, môn học tự tin nhất đã trải qua một cách khá suông sẻ.
Đảo mắt xung quanh phòng thi, đa số đều đã làm xong từ rất lâu. Mấy cái đầu ngóc lên như măng mọc trong rừng, đều đặn và tươi tỉnh.
Cậu ấy...chắc cũng hoàn thành rồi nhỉ?
Ninh Khả Ngọc giả vờ đưa tay lên vuốt tóc, cẩn thận ngó sang Thẩm Trạch Nhiên.
Dáng người anh ngồi thẳng tắp, nhìn từ phía này có thể nhận xét một điều, góc nghiêng của anh vô cùng hoàn mĩ. Ninh Khả Ngọc cảm thấy cô có thể chơi cầu trượt trên chiếc sống mũi ấy một cách vô tư.
Cô đưa mắt lên tờ giấy thi của anh thì phát hiện...vẫn một màu trắng tinh!
Bên trên viết được vài dòng, bên dưới viết dài hơn bên trên một chút. Cuối bài làm còn đề hẳn ba chữ "Thẩm Trạch Nhiên" thêm một lần nữa.
Ninh Khả Ngọc nhớ lại, lúc nãy đúng là cô rất chăm chú viết văn. Nhưng nếu người bên cạnh xin thêm giấy làm bài, chắc chắn cô sẽ để ý.
Vậy có nghĩa...bao nhiêu đó là tất cả "máu nghệ thuật" của cậu ấy?
Chỉ bằng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728576/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.