"Tớ không phải một cô gái dễ dãi."
"Nhưng nếu là Thẩm Trạch Nhiên..."
"...Vậy thì dễ dãi một chút cũng không sao."
Ninh Khả Ngọc thật tiêu chuẩn kép!
Tranh thủ ngày cuối tuần, Ninh Khả Ngọc đến phòng văn nghệ tập đàn.
Cô vừa dừng lại trước cửa phòng thì gặp Diệp Tinh Anh.
"Ninh Khả Ngọc, tại sao cậu lại đến đây?", Diệp Tinh Anh đang múa liền dừng lại, tiến tới hỏi cô.
"Tôi tập đàn."
Ninh Khả Ngọc bước vào, lập tức bị Diệp Tinh Anh đẩy ra.
Cô ta nói: "Cậu không thấy tôi cũng đang tập à!?"
Con bà nó!
Diệp Tinh Anh lại dám động tay động chân với cô.
Nếu như không phải ở trường, Ninh Khả Ngọc đã không khách khí như vậy.
Ninh Khả Ngọc trừng mắt: "Cậu tập là việc của cậu, tôi đàn là việc của tôi."
"Cậu sẽ ảnh hưởng tôi. Hơn nữa, tôi tập múa cần người đệm đàn, ở trường lại chỉ có một cái piano."
Ninh Khả Ngọc vừa định nói lại thì có một người khác tiến vào trong.
Diệp Tinh Anh tỏ ra dáng vẻ là người chiến thắng, cười khẩy: "Đấy, cậu xem, người đệm piano của tôi tới rồi. Cậu là người đến sau, vậy thì chịu đi."
Lửa giận cháy rực trong lòng.
Cứ như một ngọn núi lửa.
Bùng nổ!!
Ninh Khả Ngọc cảm thấy cô quá bị sỉ nhục.
Ấm ức gọi điện cho Thẩm Trạch Nhiên: "A Nhiên, tớ kể cậu nghe, tớ vừa gặp mụ dạ xoa."
Thẩm Trạch Nhiên không hiểu đầu đuôi câu chuyện.
Như bình thường, anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728509/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.