Cậu chính là mục tiêu của tớ.
Nơi nào có cậu, nơi đó chính là mục tiêu tớ luôn hướng về.
Trên bảng thông báo của trường vừa dán bảng điểm thi cuối kỳ một.
Thành tích môn toán của Ninh Khả Ngọc lần này không tốt, thậm chí còn tệ hơi mọi khi.
Cô rớt mười hai hạng.
Ninh Khả Ngọc cảm thấy mình đã rất chăm chỉ.
Trọng tâm kiến thức mà giáo viên khoanh vùng, cô từng làm đi làm lại rất nhiều lần.
Có điều, cô quả thật rất kém về hai chương vừa rồi, học mãi vẫn không thấm vào đâu.
"Lần thi này đề tương đối khó. Cả khối chỉ có đúng Thẩm Trạch Nhiên của lớp 11a1 đạt điểm tối đa."
Thầy giáo nói xong, tất cả mọi người trong lớp đều "ồ" lên một tiếng kéo dài.
Sa Kỳ quay xuống nói với Ninh Khả Ngọc: "Đại soái ca nhà cậu đúng là không phải người bình thường."
Không sai.
Làm gì có người bình thường nào đẹp trai nghiêng thùng đổ nước, lại còn siêu cấp học giỏi như vậy.
Ninh Khả Ngọc nằm dài ra bàn.
Cô đúng là trèo cao té đau, không biết tự lượng sức mình.
Bốp.
Tiếng thước gõ vang lên, Ninh Khả Ngọc giật nảy mình ngồi dậy liền nghe thầy giáo la một tràn:
"Các em mới đi được nửa đường đã gục xuống rồi à? Lần này làm không tốt, lần sau nhất định sẽ khá hơn."
"Cũng đừng mãi đổ lỗi cho đề bài, phải biết chăm chỉ nổ lực. Tất cả hiểu chưa?"
Cả lớp đồng thanh: "Đã hiểu ạ."
Thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728501/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.