Ninh Khả Ngọc, cậu phải nghiêm túc học tập.
Vì chỉ khi ước hẹn được thực hiện.
Chúng ta mới có thể đường hoàng ở bên nhau.
Cậu tỏa sáng như vậy, tôi không nỡ yêu xa...
_Thẩm Trạch Nhiên_
Kì nghỉ Tết năm nay dài hơn năm trước.
Được nửa tháng.
Tuy nhiên, Ninh Khả Ngọc lại không cảm thấy hào hứng.
Từ sáng sớm, cô đã bị Thẩm Trạch Nhiên hẹn đến tiệm bánh ngọt gần đó.
Nếu là hẹn hò thì quá tốt.
Nhưng đời không như là mơ...
"Không phải chứ A Nhiên.", Ninh Khả Ngọc nhìn xuống sấp giấy đang đặt trên mặt bàn mà không thốt nên lời.
Hôm nay là ngày hai mươi sáu Tết, Thẩm Trạch Nhiên lại gọi cô ra đây để giải đề.
Ninh Khả Ngọc thật sự muốn khóc.
Trái ngược lại với cô, Thẩm Trạch Nhiên rất bình tĩnh.
Anh đưa bút cho cô, nhướn mày về phía sấp giấy, cất giọng trầm ổn: "Đây là bộ đề toán tôi soạn theo khả năng của cậu. Tranh thủ những ngày Tết phải làm cho hết."
Ninh Khả Ngọc lòng đau như cắt.
Cô vẫn rất siêng năng.
Vấn đề là không phải bây giờ.
Ôi...
Kì nghỉ Tết của cô...
Thoáng chốc tan thành tro bụi.
Ninh Khả Ngọc cố gắng thuyết phục anh từ bỏ ý định: "A Nhiên, cậu có thể xem xét lại không?"
Anh không trả lời.
Cô đẩy cốc nước lại trước mặt anh, nịnh nọt nói: "Từ bây giờ đến năm sau, chúng ta còn rất nhiều rất nhiều thời gian. Tớ chắc chắn sẽ làm bài thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728498/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.