A Nhiên của tớ tính tình hơi điềm đạm.
Nhưng trong chuyện tình cảm, thực chất vô cùng nhiệt tình.
Tớ thích sự nhiệt tình của cậu ấy!
Sáu giờ tối.
Ninh Khả Ngọc và Thẩm Trạch Nhiên đến quán Karaoke Boong như lời đã hẹn.
Vừa bước vào thì thấy đám Sa Kỳ đang đứng đợi.
Mọi người đã thông báo lên nhóm về kết quả thi.
Tất cả đều đỗ vào ngành nghề và trường đại học mà bản thân yêu thích.
Ninh Khả Ngọc còn có thu hoạch vô tiền khoáng hậu hơn thế.
Vừa có ước mơ, vừa có người yêu.
Nhất định phải ăn mừng thật lớn.
Bên trong phòng karaoke.
Cũng coi như đã thành niên, trên bàn có thêm mấy loại nước uống có cồn.
Trình Thừa một tay cầm mic, một tay cầm lon bia giơ lên cao, trịnh trọng: "Chúc mừng năm người chúng ta cùng nhau tốt nghiệp. Không say không về!!"
Sau câu nói của Trình Thừa, tất cả đều nâng ly.
Những gương mặt ngây ngô đã điểm một chút gì đó trưởng thành.
Cảm giác vừa hạnh phúc vừa xúc động.
Đời học sinh mười hai năm, rốt cuộc cũng chỉ có mười hai năm.
Không ngắn, cũng không dài.
Sa Kỳ có chút bồi hồi, ngấm một ít bia lại càng dạt dào tình cảm: "Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là đầu năm lớp mười. Chớp mắt đã đi cùng nhau ba năm. Các cậu đoán xem, duyên phận của chúng ta sẽ kéo dài đến đâu?"
Mao Hiểu Bội cắn một miếng trái cây, trả lời: "Cái này thì tớ biết!"
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728466/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.