Thẩm Trạch Nhiên đối với tớ đặc biệt tốt.
Riêng một chuyện duy nhất khiến tớ không hài lòng.
Chính là...quá đẹp trai nên nhiều người dòm ngó.
Thẩm Trạch Nhiên bước ra đến cửa chính thì gặp Ninh Khả Ngọc.
Hóa ra, cuộc trò chuyện từ nãy đến giờ giữa anh và Mạnh Thuần đã bị cô nghe thấy.
Đôi mắt anh đăm đăm nhìn cô gái nhỏ đứng đó không nói không rằng.
Cảm giác hơi căng thẳng.
Thẩm Trạch Nhiên do dự một lúc, khó khăn lắm mới mở miệng ra được: "Em...giận anh?"
Ninh Khả Ngọc nhướn mày: "Tại sao lại giận? Bạn trai em từ chối cô gái khác thẳng thắn thế này, em rất hài lòng."
Thẩm Trạch Nhiên thở phào trong lòng.
Anh sợ cô nghĩ ngợi lung tung.
"Nhưng mà...", Ninh Khả Ngọc lên tiếng lấp lửng.
Trái tim anh lại được một phen co thắt.
Thẩm Trạch Nhiên hồi hộp quan sát thái độ của cô.
Ninh Khả Ngọc đưa ngón tay nâng cằm anh, nhìn ngắm hồi lâu rồi lắc lắc đầu.
Cô chật lưỡi: "Đẹp trai đúng là một cái tội. Nhất định phải phạt."
Anh không đoán được ý đồ của cô, lắp bắp hỏi: "Em muốn phạt gì?"
"Phạt anh, cả đời này chỉ được thích một mình em."
Nói xong liền hất cằm lên nhìn anh.
Dáng vẻ vô cùng bá đạo.
Thẩm Trạch Nhiên ngẩn người.
Lát sau lại nghe Ninh Khả Ngọc nói: "À không, không thể gọi là phạt. Đây là một phần thưởng."
Hơi buồn cười.
Anh xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói: "Anh xin phép được nhận thưởng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ran-hom-nay-co-vi-ngot/2728452/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.