“Chị no rồi.” Tần Mặc ném khăn ăn lên bàn, đứng dậy đi ra khỏi cửa: “Đi làm đây.”
Nhưng sau khi ra khỏi nhà cô lại không đến công ty, trong công ty có người đó, bây giờ cô không muốn nhìn thấy nàng. Tần Mặc lái xe vu vơ trên đường, dọc đường cô vẫn chưa hết kinh sợ, những gì Tần Nguyệt nói vẫn còn văng vẳng bên tai cô.
Khi hoàn hồn lại thì nhận ra mình đã lái xe đến dưới lầu nơi Diệp An Nhiên ở, vẻ mặt Tần Mặc thay đổi, trong tiềm thức muốn quay đầu rời đi.
Cô thật sự không hiểu tại sao mình lại lái xe đến đây, giống như đêm đó, cô lái xe chậm rãi đi theo sau lưng Diệp An Nhiên, còn đứng ở dưới lầu lâu như vậy. Cô cảm thấy mình bị ma ám mất rồi, nhiều năm như vậy vẫn chưa quên người ta, ngược lại còn giống như đã chôn chặt trong lòng, cho dù không được tưới nước, vẫn cứ sinh sôi nảy nở.
Nhưng nếu không phải là ma ám, tại sao cô ta lại lén đưa tiền cho chủ nhà hàng để bà ta sa thải nàng, còn cố tình chơi xấu khiến Diệp An Nhiên hết lần này đến lần khác mất việc, lại còn đi một vòng lớn như vậy để lừa được Diệp An Nhiên đến công ty của cô làm việc.
Nhưng mục đích của tất cả những điều này là gì, mối quan hệ giữa cô và Diệp An Nhiên lẽ ra phải kết thúc từ bảy năm trước. Đối phương cũng đã sớm lấy chồng sinh con, cớ gì mà níu kéo quá khứ không buông.
Mọi chuyện đúng như lời Tần Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-phung-gl/1053436/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.