Al Lawson đứng thẳng người, lặng lẽ nhìn xuyên qua tấm kính thủy tinh trong suốt trước mặt.
Ở phía bên kia của tấm kính thủy tinh, là một quân nhân trẻ măng rõ ràng đã rơi vào trạng thái hôn mê, hai mắt nhắm nghiền, đầu nghiêng hẳn về một bên, được hai gã lính cao lớn nâng vào phòng thẩm vấn.
Anh bị đặt vào ghế trước bàn thẩm vấn bằng kim loại.
Gã lính đặt hai cánh tay anh lên hai thành ghế, nhấn nút, hai nửa còng trên thành ghế tự động xuất hiện, khớp lại với nhau, "cạch" một tiếng khóa tay anh lại.
Al khẽ run lên.
Rõ ràng thanh âm quá bé không thể nghe thấy, nhưng cứ quanh quẩn nặng nề mãi trong lòng.
Còng đôi tay, mà phảng phất như xiết nghẹt cả trái tim.
"Xin thứ lỗi, trên đường xảy ra chút sự cố, chỉ còn cách sử dụng vũ lực. Tuy nhiên bọn họ có biết chừng biết mực." Giọng nói bình tĩnh và mạnh mẽ từ phía sau truyền đến.
Người đàn ông thân mặc quân phục Thiếu tướng giống Al Lawson, điểm khác nhau duy nhất, đó là trước ngực hắn đeo huy chương màu vàng của căn cứ Tucson. Đây chính là quan chỉ huy căn cứ vừa thân mật gọi điện cho Lăng Vệ cách đây không bao lâu - Vương Duyệt.
Trong lúc hắn báo cáo, thì đồng thời bên kia đã chuẩn bị phòng thẩm vấn xong xuôi.
Tay chân Lăng Vệ đều bị còng đúc bằng hợp kim hoàn toàn giam cầm, đảm bảo chắc chắn sau khi anh tỉnh lại không có bất kỳ cơ hội giãy giụa chạy thoát nào. Hai tên lính sau khi thực hiện tốt mọi thứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-phat-quan-phuc-he-liet/1356470/quyen-7-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.