Lần này tôi trở lại, là muốn hỏi rõ chuyện này.
Không phải tôi nhiều chuyện, mà chuyện này liên quan đến sự phát triển của tộc chó sau này.
Mặt người thân chó, mặt chó thân người, nếu có thể biến thành người còn làm chó làm gì?.
Trở lại thôn XX, đã hai ba giờ sáng, là lúc trong thôn yên tĩnh nhất.
Tôi nhẹ chân đi tới trước cửa nhà chủ nhân, dừng dừng, đột nhiên trong đầu lóe sáng, lộn trở lại cửa sau nhà ông lão sát vách
Cũng may tường sau nhà ông lão không cao, tôi tới lui ba bốn lần, lấy hòn đá làm đệm, dùng sức nhảy lên.
Lúc chân chạm đất, cái chân bị thương co rút đau đớn. Tôi cắn răng nhịn đau, trong lòng đầy kích động đi tới cửa sau tối om.
Chân trước đưa lên, cửa không có đóng!
Trong lòng tôi mừng thầm, thực sự là trời cũng giúp tôi.
Không dám gây ra tiếng động lớn, cho nên cửa mở ra khe nhỏ tôi liền lách vào.
Dựa vào trực giác, tôi không chút do dự trực tiếp lên lầu hai.
Cầu thang nhà ông lão là loại ván gỗ của vài chục năm trước, lúc này trong đêm tối, chỉ có thể thấy hình dạng sức mẻ mơ hồ của nó, nhưng cái này cũng không cản trở tâm trạng hưng phấn tiếp tục thăm dò của tôi.
Tôi nhảy trên bậc thang, nhẹ nhàng như muốn bay lên. Đương nhiên, đây chỉ là tự cảm nhận. Bạn nghĩ xem, bạn là một con người, một ngày nọ đột nhiên phát hiện bạn còn có thể biến thành một con chó, bạn có thể không kinh ngạc xúc động sao?
Không thể. Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen/93364/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.