Chủ nhân còn chưa thức dậy, nhưng tôi đã không kiềm được mà kích động sủa ầm ĩ.
Nguyên nhân là vì tối hôm qua tôi ngủ thẳng đến nửa đêm, đột nhiên nghe một tiếng hét thảm của ông lão què chân cách vách, mười lăm phút sau, một chiếc xe cảnh sát hú còi in ỏi xông vào vùng nông thôn nhỏ bé này, sau đó làm cho gà bay chó sủa, còn có thể mơ hồ nghe được tiếng khóc thê lương của phụ nữ. Thế nhưng chuồng chó quá nhỏ, gần đây tôi cũng không biết tiết chế mà càng ngày càng phì, chết sống cũng không chui ra được, chỉ có thể thê thảm mà đưa cái đầu chó ra ngoài nhìn xung quanh.
Nhưng đáng tiếc, đôi mắt chó chỉ có thể thấy được cái mông to của thím Vương.
Nhưng cũng hiểu đại khái mọi chuyện!
Ông lão sát vách là người đưa đò, bình thường đứa con bất hiếu của ông thỉnh thoảng sẽ trở về chỉ vào ông mà mắng “Một cái thân già của ông sao còn chưa chết đi”, ông lão vẫn bình tĩnh như uống thuốc an thần, không dặm chân không nheo mắt, quơ gậy tới tắp, thẳng đến khi tên khốn kia lùi xa hai dặm, nghe chủ nhân nói, ông lão kia rất không đơn giản, lúc đánh Nhật Bản còn có quân công, tuy cuối đời, tốt xấu gì cũng là một cán bộ kỳ cựu, khí thế không cần phải nói.
Nhưng loại người như vậy, đêm qua lại phát ra tiếng hét kinh mẹ nó tâm động mẹ nó phách, đều sắp vượt qua tiếng hét khi sinh con trai con gái của thím Vương rồi, tôi có thể không kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen/93361/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.