Lần đầu tiên Thời Âm nhìn thấy Bùi Ân là lúc cô chỉ mới ba tuổi _ nhà bên có hàng xóm mới dọn đến, mẹ cùng cô tới chào hỏi nhà đối diện mới dọn tới, vì vậy lúc đó, một cô bé nhỏ nhắn trắng hồng mềm nhũn cứ thế đứng ở cửa nhà hàng xóm, đôi mắt to chớp chớp, đầu hơi ngẩng, cùng với một cậu bé mi thanh mục tú, nhưng khuôn mặt lại vô cảm, hai mặt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.
Hiển nhiên là cô bé được di truyền những gien tốt của cha mẹ, nước da trắng, gương mặt xinh xắn, một đôi mắt hạnh to mà trong veo, mái tóc mềm mại được tết thành hai cái đuôi sam nhỏ, nhu thuận rủ xuống bên cổ, trên người mặc một chiếc váy liền màu hồng, nhìn giống như một con búp bê xinh xắn trắng trẻo, làm cho người ta vô cùng yêu thích. Cậu bé đứng đối diện nhìn có vẻ lớn hơn cô bé khoảng một hai tuổi, thân hình cũng cao hơn không ít so với cô bé, mặc một chiếc áo sơ mi nhỏ màu trắng, lại có vẻ làm cho cậu bé bất ngờ "cao ngất" thêm chút.
" A Huyền" Mẹ Thời đưa tay vỗ nhẹ nhàng đỉnh đầu con gái nhà mình, cười giục: "Mau gọi dì và anh đi."
Cha và ông nội của Thời Âm đều là những danh nhân đàn cổ, vì thế đặt cho cô bé tên là "Âm", lại đồng thời thêm nhũ danh là "A Huyền"_ Cầm Huyền Huyền.
"Con chào dì ạ." Cô bé nhu thuận gật đầu một cái, mở miệng gọi ngọt ngào: "Em chào anh ạ!"
Giọng nói của cô bé có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nghich-tap/98064/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.