Editor: Huyền Tô (Tô Huyền Ann)
Mã Duệ thấy anh đột nhiên đứng lên, mắt thấy sắp đi sang phía bênkia, hắn ý thức được tình huống không thích hợp. Vội vàng tay anh lại,nhỏ giọng nói: “Uyên đại, cậu làm sao vậy? Người ta tuổi trẻ hẹn hò phải thật tốt đấy, cậu đừng sang làm phiền!”
Tần Uyên đột nhiên phục hồi tinh thần lại, lúc này mới ý thức đượcmình thế nhưng mất đi năng lực tự kiểm soát. Anh một lần nữa ngồi xuốngvị trí, một câu cũng không nói, chỉ đem hai đấm nắm chặt, khắc chế tâmtình phúc tạp trong lòng.
Anh một mặt vì bản thân thẹn quá hoá giận cảm thấy nghi hoặc, một mặt lại vì sự khó chịu xa lạ trong nội tâm mà buồn rầu.
Mã Duệ nhìn Tần Uyên bá dáng hồn bay phách lạc, liền nghi hoặc hỏimột câu: “Mình bảo này nói Uyên đại, cậu làm vẻ mặt gì vậy? Không phảilà cậu thích tiểu nha đầu kia chứ?”
Tần Uyên đột nhiên ngẩng đầu hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, hù dọa Mã Duệ vội vàng ngậm miệng. Tần Uyên ý thức được mình thất thố, gấp rút bưng nước lên uống, cố làm ra vẻ không cho là đúng nói: “Làm saomình có thể thích tiểu quỷ đáng ghét chỉ biết cãi nhau đó được?”
Mã Duệ mím môi, không phát biểu ý kiến.
Tần Uyên dường như vì chứng minh lời mình nói, lại bổ sung một câu:“Dù sao cũng là nha đầu bị mình mà lớn lên, mình chỉ sợ cô ấy ở bênngoài bị lừa.”
”Thôi đi!” Mã Duệ khinh thường hừ hừ, “Cậu không thấy người ta đangtán gẫu vui vẻ như vậy sao? Lại nói đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/186089/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.