Edit: Huyền Tô (Tô Huyền Ann)
Trong mắt Tần Uyên xẹt qua tia tối tăm, nhưng anh cũng không suy nghĩ quá lâu, rất nhanh đứng dậy rời đi.
Sau khi Tần Uyên đi, Bạch Hiểu Y mới thở phào nhẹ nhõm. Cho dù cũngđã chết tâm với anh, nhưng muốn ung dung đối mặt với người đàn ông ưuviệt này cũng hao tổn không ít khí lực, tốt nhất về sau nên trốn anhthật xa.
Bạch Phượng Kiều từ nhà vệ sinh đi ra mới phát hiện Tần Uyên đãkhông có ở đây. Nghĩ tới sắc mặt vừa nãy của Bạch Hiểu Y đối với ngườita, Bạch Phượng Kiều liền khiển trách: “Con nói con xảy ra chuyện gìvậy? Trước kia không phải con cả ngày đều ngóng trông Uyên ca ca của con trở về sao? Tại sao người ta về rồi con lại lạnh nhạt người ta?”
Bạch Hiểu Y nhìn mẹ mình một cái, cũng không muốn nói cho bà biếtđời trước cô còn bị Tần Uyên đối xử lạnh lùng tàn nhẫn hơn nhiều, chỉthản nhiên nói: “Bây giờ con cũng không còn là trẻ con, cả ngày đi theoanh ta thì sẽ thành cái dạng gì?”
Bạch Phượng Kiều kỳ thật cũng không có coi thành chuyện gì to tát,bà chỉ cho là hai đứa nhỏ cãi nhau nên không được tự nhiên. Qua một thời gian thì tốt thôi, chỉ nói: “Được rồi, được rồi. Con tự lo chuyện củamình, mẹ mặc kệ.” Nói xong tự đi lên ngủ dưỡng sức.
Trưa hôm sau Bạch Hiểu Y vừa tỉnh lại liền nghe có người gọi cô nửcửa. Bạch Hiểu Y mở cửa, đã thấy một thiếu nữ trắng trẻo xinh đẹp buộctóc đuôi ngựa đứng ở cửa.
Bạch Hiểu Y nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/186086/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.