Kỳ thật vài năm nay Khương Nghiên Kỳ vẫn luô không buông bỏ ý định tớiHoài thị. Nơi này rất lớn, hết sức phồn thịnh, náo nhiệt, quần áo y phục cũng rất đẹp mắt, vật gì cũng có, so với cuộc sống ở trấn nhỏ kia tốthơn nhiều. Năm năm trước cô rời đi vẫn nhất định phải tìm một cơ hộiquay về. Cô định thi vào một trường ở đây, nhưng năm ấy đề thi tốtnghiệp trung học quá khó, chỉ có thể đỗ vào một trường dạy nghề địaphương. Dù vậy, cũng không ngăn nổi quyết tâm, rất nhanh, cô tốt nghiệp, thuyết phục Lâm Thục Phương rồi hai người cùng nhau đi tới nơi này.
Lần này cô hạ quyết tâm nhất định phải cắm rễ ở chỗ này. Nhất là lúc một lần nữa nhìn thấy người đàn ông kia rồi, cô càng kiên định lòng tinmình phải lưu lại đây. Anh là người đàn ông anh tuấn nhất, ưu tú nhấtcũng có khí phách nhất cô từng gặp. Hương vị nam tính trên người anh đối với cô mà nói quả thực chính là mê hoặc trí mạng nhất.
Cô không thể ngăn được ý nghĩ muốn tới gần anh, muốn để anh nhìn thấymình hồn nhiên thiện lương, phẩm hạnh mình tuyệt đối hơn hẳn những kẻdung chi tục phấn, tham vọng quá cao kia.
Mặc dù hiện tại anh đối với cô không có cảm giác, nhưng chỉ cần cho côcơ hội, chỉ cần để anh thấy cô tốt, cô tin tưởng anh nhất định có thểyêu cô, cô hết sức tự tin cô là đặc biệt nhất, cô cũng hết sức tự tin cô nhất định có thể lọt mắt xanh của anh.
Cho nên, ngày hôm sau khi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/1485226/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.