Chương trước
Chương sau
“Cạch cạch cạch!” Đột nhiên có tiếng đập cửa cắt đứt suy nghĩ.
Bạch Hiểu Y phục hồi tinh thần lại, phỏng đoán có thể là trợ lý của anh đến, vội vàng đứng dậy mở cửa.
lần trước ở nước ngoài đã gặp trợ lý của Tần Uyên, Bạch Hiểu Y cũng nhận ra, Bạch Hiểu Y mở cửa ra, anh liền cung kính lên tiếng chào hỏi cô,còn cầm quần áo đưa tới, “ áo choàng tắm và quần áo thay đổi của thủtịch đều ở chỗ này.”
Bạch Hiểu Y tiếp nhận, “Đã phiền anh.”
Trợ lý vội vàng bày tỏ, “Đây là tôi nên làm.”
Muộn như thế, Bạch Hiểu Y cũng không tiện mời anh ta vào, chào từ biệtrồi cầm đồ đạc đóng cửa vào nhà, Bạch Hiểu Y lấy áo choàng tắm từ trongtúi ra, đi đến bên cạnh phòng tắm gõ cửa.
”Áo choàng tắm của anh đến.”
Tần Uyên mở cửa ra, Bạch Hiểu Y đang muốn đem đồ đưa vào, nhưng nhìnngười trước mắt cô lại ngẩn ngơ, này lúc anh đã mở vòi sen, trong phòngtắm hơi nước bốc mù mịt, da thịt màu mật ong bị nước xối toát lên mộtloại tinh nhuận bóng loáng, không ngừng có hơi nước động lại trượt trênthân thể anh, một đường xẹt qua cơ ngực anh rắn chắc lại tươi đẹp, lạichầm chậm lướt qua tám khối cơ bụng chuẩn mực kia, lướt qua vùng tamgiác, cuối cùng...
Không chỉ mỹ nữ tắm rửa đối với đàn ông rất có lực sát thương, mỹ nam tắm rửa đồ đối với phụ nữ cũng vậy.
Bạch Hiểu Y nhìn thân thể này phá lệ mê người lại phá lệ gợi cảm, nhìnđường cong trên mặt kia góc cạnh rõ ràng lại mang theo kiên nghị chỉthuộc về nam nhân, theo bản năng nuốt nước miếng, trong đầu mãnh liềnhiện lên cảnh tượng không biết xấu hổ của hai người ở nước ngoài trênchiếc giường lớn kia.
Da thịt trên người anh rung lên theo từng động tác, mỗi lần rung lên đều mang theo một vẻ đẹp kinh tâm động phách, trên trán anh mồ hôi trượtxuống, phía sau lưng mồ hôi cũng sớm thấm ướt lòng bàn tay cô, động tácanh không biết mệt mỏi, thân thể cô bị anh công hãm, chóp mũi cô trànđầy hơi thở nam tính của anh.
Tần Uyên tiếp nhận đồ trong tay cô, nhưng thấy cô còn nhìn chằm chằm,anh ngược lại cũng không vội vã rời đi, vẫn ung dung nhìn cô, tronggiọng nói lộ ra bao nhiêu ranh mãnh, “Muốn?”
Bạch Hiểu Y vội phục hồi tinh thần lại, lúc này mới ý thức được mình thế nhưng nhìn chằm chằm anh với ý nghĩ kỳ quái, cô đỏ mặt trừng mắt liếcanh một cái, “Dầu gì cũng nên cầm thứ gì che lại chứ?”
Tần Uyên lại không cho là đúng quăng ra một câu, “Cũng không lần đầutiên nhìn thấy, thẹn thùng cái gì?” Không đợi cô nói, trực tiếp đóng cửa lại.
“...” Bạch Hiểu Y bị anh chặn một cái, thở phì phì trước cánh cửa đã đóng lại trừng vài lần mới xoay người đi vào phòng ngủ.
Bạch Hiểu Y đi đến bên giường cầm điện thoại di động lên nhìn, đã ba giờ sáng, cô thật sự là mệt hết sức, nằm xuống một lát đã ngủ.
Tần Uyên tắm rửa xong đi vào, mới phát hiện vật nhỏ này thế nhưng đãngủ, buổi tối khuya anh vất vả từ nước ngoài trở về gấp, cô tốt rồi, một chút nhiệt tình bày tỏ cũng không có, còn có thể ngủ say được như thế.
Tần Uyên phi thường bất mãn với hành vi của cô, anh bò lên giường nằmxuống, kéo thân thể cô nhỏ nhắn xinh xắn vào trong ngực, nhuyễn ngọc ônhương vẫn nhung nhớ, anh chỉ cảm thấy trái tim thật giống như được mộtbàn tay nhỏ bé gãi gãi.
Cô gái này là của anh, bên trong đến bên ngoài, từ trên xuống dưới toànbộ đều là của anh, chỉ mới chia cách một ngày anh đã nhớ nhung đến pháđiên, trong lòng bị sâu tương tư cắn đến khó chịu, loại cổ độc này chỉcó thân thể mềm mại của cô mới có thể giải được, Tần Uyên không đợiđược, dứt khoát trực tiếp duỗi tay bò vào trong quần áo của cô.
Bạch Hiểu Y bị chọc tỉnh là chuyện không ngoài ý muốn, vừa tỉnh lại đãphát hiện tay Tần Uyên ở trong quần áo cô làm xằng làm bậy, cô lúc nàytrừng mắt liếc anh một cái, bất mãn nói: “Anh làm gì a? Em đang ngủ.”
Tần Uyên cúi người đè cô dưới thân, ánh mắt đã nhiễm chút ửng hồng bìnhtĩnh nhìn chăm chú, trong thanh âm anh khàn khàn mơ hồ lộ ra bao nhiêutức giận, “Buổi tối khuya chạy về đến đây, em lại tiếp đón anh như vậy?Không phải nói là nhớ anh sao?”
Anh chỉ là bởi vì cô chẳng hề để ý nói một câu nhớ là anh có thể từ nước ngoài trở về gấp, nếu cô còn không bày tỏ một chút, chính là tỏ ra quávô tình, Bạch Hiểu Y nghĩ vậy, lập tức vội vươn tay ra ôm choàng lấy cổ a anh, nhẹ nhàng hôn một ngụm lên khóe miệng anh, ôn nhu nói: “Anh vấtvả.”
Bạch Hiểu Y chưa từng chủ động như thế, nghĩ tới mấy năm nay, mình chưatừng có cảm giác tồn tại ở trước mặt cô, anh trả giá cô cũng hoàn toànkhông coi là chuyện gì to tát, hơn nữa còn thỉnh thoảng ngược anh mộtlần, cô đột nhiên ôn nhu với anh quả thực chính là ngạc nhiên mừng rỡngất trời, khiến anh làm sao chịu được?!
Tần Uyên lập tức kích động đến một câu cũng không nói nên lời, trực tiếp tới gần hung hăng hôn cô, anh dùng nhiệt tình thổ lộ với cô tình yêukhắc vào cốt tủy.
Tần Uyên hôn quả thực vừa cuồng vừa ngoan, môi hung hăng nghiền ép trênmôi cô, mỗi chỗ hẻo lánh trong miệng cô đều bị anh nhấn vào dày đặc chặt chẽ, căn bản tìm không ra một khe hở.
Lúc anh hôn, động tác trên tay cũng không ngừng, ngón tay trượt lên áongủ cảu cô, lúc này túm lấy cổ áo liên tục kéo sang hai bên, môi liêntục ở trên miệng cô cướp đoạt này lúc mới dời đi, miệng Bạch Hiểu Y cuối cùng được giải thoát, vừa thở phì phò vừa bất mãn nói với anh: “Sao lại kéo áo của em?”
Tần Uyên cũng không đáp, ánh mắt kia tĩnh mịch chỉ chăm chú nhing trênngười cô, đem mỗi tấc da thịt trên người cô thu vào trong mắt, anh lạiliền trực tiếp cúi người, áp môi tới gần.
Bạch Hiểu Y hít một ngụm khí, lên tiếng nhắc nhở, “Anh nhẹ một chút.”
Tần Uyên ngoan ngoãn giảm nhẹ động tác, Bạch Hiểu Y vốn chỉ muốn an ủianh, không biết thế nào, Tần Uyên ở phương diện này kỹ thuật đã được dày công tôi luyện, về sau cô cũng chầm chậm thất thủ.
Đến lúc động tình, Tần Uyên đột nhiên cúi xuống ở bên tai cô ôn nhu nói: “Gọi anh.”
Bạch Hiểu Y từ trong mê ly phục hồi tinh thần lại, ngẩn người, động tácanh không nhanh không chậm thế này thật sự là mệt quá mức, Bạch Hiểu Ychỉ muốn nhanh xong việc, dứt khoát ngoan ngoãn gọi một câu: “Tần Uyên.”
”Không đúng!” giọng anh áp bức mà nguy hiểm.
”Uyên Ca?”
”Còn gì nữa không?”
Bạch Hiểu Y bây giờ đầu óc mê hoặc, đích xác không hiểu anh đến tột cùng muốn cô gọi anh thế nào, “Còn gì nữa? Anh nói rõ hơn một chút.”
Tần Uyên động tác vẫn không ngừng, thanh âm càng phát ra trầm thấp rênrỉ, “Trước kia không phải là lấy ra một đống xưng hô thân mật loạn thấtbát tao gọi anh sao?”
“...” Bạch Hiểu Y đột nhiên nghĩ đến đời trước mình xác thực lấy ra mộtđống xưng hô thân mật loạn thất bát tao gọi anh, chỉ là, “Anh không biết là những thứ xưng hô thân mật kia buồn nôn chết sao, chua đến rơirăng?”
”Không biết.”
“...”
”Mau gọi!”
Bạch Hiểu Y thật không chịu nổi anh, chịu đựng toàn thân khó chịu, không tình nguyện gọi: “Uyên Uyên.”
”Còn gì nữa?”
Bạch Hiểu Y cắn răng, “Uyên nhi.”
”Tiếp tục!”
Bạch Hiểu Y khóc không ra nước mắt, “Uyên Uyên bảo bối.”
”Tiếp theo!”
Bạch Hiểu Y trực tiếp không còn cách nào, “Uyên Uyên tiểu tâm can!”
”Đúng thế này, gọi tiếp đi.”
“...”
”Nghe lời!”
Bạch Hiểu Y thật đúng là nghĩ không ra, từ lúc nào khẩu vị Tần Uyên trởnên nặng như thế, nhưng mình không thể bị anh tàn phá, cô chỉ ngoanngoãn nghe lời.
”Uyên Uyên tiểu tâm can!”
”Uyên Uyên tiểu tâm can!”
”Uyên Uyên tiểu tâm can!”
Không biết Bạch Hiểu Y đã gọi bao lâu, về sau giọng nói cũng khản đi, cô cảm giác hôm nay Tần Uyên đặc biệt kích động không thôi, nhất là lúcmình kêu lên, quả thực đánh đâu thắng đó, chiến đấu không ngừng, hơn nữa khí thế đợt sau cao hơn đợt trước, lăn qua lăn lại thân thể cô đến rụng rời anh mới ngừng chiến.
Bạch Hiểu Y đã mệt không thể nhúc nhích, cuối cùng lúc anh buông tha, cô đã ngủ say.
Sáng ngày thứ hai khi tỉnh lại Tần Uyên đã không còn trên giường, BạchHiểu Y mặc quần áo tử tế ra khỏi phòng ngủ, đã thấy Tần Uyên đang bưnghai đãi mì xào từ phòng bếp đi ra, ngẩng đầu nhìn thấy cô liền nói: “Tới ăn cơm.”
Tục ngữ nói đúng, duỗi tay không đánh mặt người tươi cười, thấy Tần Uyên ngoan ngoãn làm điểm tâm cho cô, lửa giận tối qua cô bị anh lăn qua lăn lại đến nửa đêm cũng tiêu tán một nửa.
Bạch Hiểu Y ngồi xuống bên cạnh bàn, lại vẫn không quên trêu chọc mộtcâu, “Ơ, Tần đại thủ tịch làm bữa sáng a, thật là hiếm thấy.”
Tần Uyên giúp cô lấy dĩa ăn trên mâm, vẻ mặt không cho là đúng, “Buổisáng không có việc gì có thể làm, tùy tiện làm một chút bữa sáng giếtthời gian.”
Bạch Hiểu Y bất mãn liếc anh một cái, người này, nói một câu làm bữa sáng cho cô vui vẻ không được a?
Bạch Hiểu Y cũng không để ý an nữa, trực tiếp ngồi xuống bắt đầu ăn,không thể không nói tay nghề Tần Uyên không tệ, mì Ý làm hết sức ngonmiệng, Bạch Hiểu Y cũng tuyệt không keo kiệt tán dương, dựng ngón cáivới anh, còn nháy mắt mấy cái, “Giỏi quá!”
Tần Uyên lại lãnh đạm liếc cô một cái, thật giống như không biết cô ca ngợi.
Bạch Hiểu Y chạm vào mặt lạnh của anh, lúc này bĩu môi, tự cúi đầu xuống ăn mì.
Từng người ăn xong, Bạch Hiểu Y đang muốn đứng dậy chuẩn bị dọn bàn, nam nhân ngồi bên cạnh đột nhiên nhào tới, ôm lấy hông đem cô nhấc lên, lại xoay người một cái đặt cô lên bàn cơm, thân thể thuận thế chen vào giữa hai chân cô.
Bạch Hiểu Y bị một loạt động tác này làm cho hoảng sợ, hốt hoảng nhìn anh, vội la lên: “Anh đây là làm sao a?”
Anh lại không nói hai lời, trực tiếp cúi đầu xuống, liên tục hôn lên môi cô, đầu lưỡi linh hoạt cạy hàm răng cô ra, anh tựa như kẻ xâm lượckhông chừa một chút tình cảm, đem hết thảy trong miệng cô cướp đoạt sạch sẽ, ở cô trên môi trằn trọc, lúc này hai tay anh cũng không nhàn rỗi,đem đồ ngủ trên người cô trực tiếp đẩy ra đầu vai, lại đưa bàn tay vàotrong váy ngủ, kéo quần của cô ra, ngón tay đi vào sờ soạng tìm tòi.
Lúc Bạch Hiểu Y nghe thây tiếng cởi khóa quần vang lên đã cảm thấy lôngtóc toàn thân dựng đứng, nhưng miệng bị anh công hãm, cô căn bản khôngcó cách nào để nói, hai tay lại bị một bàn tay anh kéo ra phía sau vữngvàng giam cấm, cô căn bản không có biện pháp phản kháng.
Đợi cảm giác tốt rồi, Tần Uyên mới dời ngón tay, nâng eo cô, nhắm ngayđúng chỗ trực tiếp va chạm vào, Bạch Hiểu Y lúc này bị đâm, toàn thânrun cầm cập.
Anh cuối cùng buông môi cô ra, Bạch Hiểu Y lập tức há mồm thở dốc, hungdữ trừng nam nhân trước mắt, bất mãn nói: “Anh làm gì vậy a?”
Vốn hết thảy đều tốt, sao đột nhiên lại nổi hứng? Một chút báo trước cũng không có, quả thực không giải thích được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.