Hơi thở anh quen thuộc nháy mắt bao phủ xuống, Bạch Hiểu Y vốn nước mắtđã ngừng, một lần nữa không khống chế nổi mãnh liệt rớt xuống, cô ngướcmắt nhìn anh, khuôn mặt anh tuấn lãng đang ở trước mắt, cô duỗi tay kéolấy tà áo anh, nghẹn ngào nói với anh: “Anh không việc gì, thật tốtquá.”
Cô cảm giác thân thể anh cứng ngắc, nhưng chỉ vài giây, anh đột nhiêncúi người xuống, lúc cô không đề phòng trực tiếp ngồi xuống ôm cô lên,Bạch Hiểu Y trong kinh hoảng ngắn ngủi rất nhanh trấn định lại, cô cũngkhông giãy giụa, để anh ôm cô lên xe.
Đã ngồi ổn trên ghế sau có rèm che, anh cũng không buông cô ra, mà để cô ngồi trên đùi anh.
Lái xe là trợ lý, hai người sau khi lên xe không cần Tần Uyên phân phó, trực tiếp quay đầu đi xuống chân núi.
Tần Uyên từ trong hộc dưới ghế ngồi lấy ra một cái hòm thuốc nhỏ, lạikéo cánh tay bị thương của cô, dùng cồn i-ốt sát trùng cho cô, sau đóbôi thuốc, quấn băng cẩn thận, sau đó nâng cái chân bị trật lên, dùngngón cái bóp mấy cái phán đoán thương thế, lấy thêm một chai rượu thuốc, đổ ra chút ít lên lòng bàn tay, hai tay xoa nóng rồi liền xoa lên cáchân cô.
lòng bàn tay nong nóng áp lên, thân thể Bạch Hiểu Y run run, bị cảmgiác thật nóng bao quanh, đau đớn trên mắt cá chân cũng giảm bớt khôngít.
Toàn bộ hành trình một câu anh cũng không nói, chỉ dùng năm ngón taython dài thong thả ung dung làm việc này, còn Bạch Hiểu Y cũng khôngnhúc nhích, từ lúc anh bôi thuốc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/1485212/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.