Edit: Tô Huyền Ann
Mãi cho đến khi lấy lại sức, Bạch Hiểu Y mới ý thức tới động tác của mình, bàn tay cô đang gắt gao chộp vào trong lòng bàn tay Tần Uyên, màTần Uyên cũng trở tay nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ bé của cô, bởi vì cô nắm hơi chặt, lòng bàn tay hai người đã đổ mồ hôi. Bàn tay bị một mảnh ẩmướt bao lấy, Bạch Hiểu Y dường như bị đâm một cái, cô vội vàng buônglỏng tay, lại lúng túng ho một tiếng, “Thật xin lỗi.”
”Không sao.” Tần Uyên chỉ nhàn nhạt đáp một câu, vừa nói, vừa điềmnhiên như không thu tay lại, lúc Bạch Hiểu Y nhìn chằm chằm màn hình xem kết phim, lặng lẽ dùng giấy khăn xoa vết máu trong lòng bàn tay, nhađầu này tóm quá chặt, suýt nữa cào nát cả lòng bàn tay anh.
Vẫn chú ý đến màn hình, Bạch Hiểu Y căn bản không ý thức được độngtác của mình, cũng không biết hai người đã nắm tay qua bao lâu.
Bạch Hiểu Y có chút không được tự nhiên, quay đầu nhìn Tần Uyên,nhưng thấy thần sắc anh lãnh đạm, dường như cũng không coi chuyện vừarồi quá to tát.
Lúc này Bạch Hiểu Y mới thở phào nhẹ nhõm.
Xem xong phim và đi ra khỏi rạp chiếu, màn đêm đã bao phủ toàn thành phố, Bạch Hiểu Y và Tần Uyên lần lượt lên xe. Tần Uyên vừa khởi động xe vừa hỏi cô, “Có đói bụng không? Có muốn đi ăn vặt không? Hay là tới nhà anh anh nấu cơm cho em ăn?”
Bạch Hiểu Y không ngốc, ở chung hai ngày nay rõ ràng cô cảm giácđược thái độ của Tần Uyên đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/1485205/chuong-27-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.