Editor: Tô Giả Tuệ (Tô Huyền Ann)
Bạch Hiểu Y gần như không chút nghĩ ngợi, “Đúng vậy! Quả thực không thể liên quan!”
Khuôn mặt anh vẫn không thay đổi, hai tròng mắt sâu không thấy đáycũng không gợn sóng, nhưng cô lại nhạy cảm phát giác không khí xungquanh anh ngưng đọng lại, không khí lạnh lẽo nguy hiểm làm ngời ta hítthở không thông.
Anh im lặng chăm chú nhìn cô không nói gì. Cảm giác áp bức trênngười anh truyền sang cô, chỉ qua vài giây ngắn ngủi, cô lại cảm thấylồng ngực truyền đến một trận khó chịu đau nhức, sắp không thở nổi. Côsợ hãi không dám nhìn thẳng anh, vất vả lắm mới không bị tan rã khí thế, dứt khoát đẩy thẻ điện thooại sang, thuận thế dời mắt đi, “Anh nhớ chokỹ lời của tôi, còn có cái thẻ này anh giữ lại đi!”
Cũng không muốn lại tốn nước miếng nói nhiều nữa, thậm chí lười phải nhìn anh nhiều thêm một cái, nói xong lời này liền trực tiếp xoayngười rời đi.
Ánh mắt thâm thúy của Tần Uyên nhìn theo cánh cửa đang khép lại,cũng không biết qua bao lâu, đầu ngón tay cứng ngắc mới động. Anh thuhồi ánh mắt, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, tiếp tục công việctrong tay, mọi thứ xung quanh anh đều bình tĩnh không một hợn sóng.
Thời tiết vài ngày nay càng ngày càng nóng, việc làm ăn của cửa hàng lẩu không còn tốt như xưa, trên cơ bản chưa tới chín giờ trong tiệm đãkhông còn người nào. Mỗi lúc này Bạch Hiểu Y đều ngồi nói chuyện phiếmvới nhân viên.
Hôm nay cũng vậy, đang tán gẫu hăng say, lại đột nhiên nghe bà BạchPhượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-nam-than/1485183/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.