Thực rõ ràng, Nhậm Thương Diêu dùng hành động tỏ vẻ, y sẽ không giống trước kia nhẫn nhục chịu đựng, bởi vì y không làm nô của Phàn Ngọc Hương nàng nữa.
Hơn nữa nói trắng ra, Phàn Ngọc Hương bây giờ bị quản chế như tù binh, Nhậm Thương Diêu hầu hạ nàng ăn đã không sai, muốn đối đãi với nàng giống như trước kia, đó là chuyện không có khả năng.
Nhậm Thương Diêu đương nhiên biết mình làm vậy sẽ làm Phàn Ngọc Hương nổi giận, nhưng vậy thì sao? Nàng càng tức giận, sẽ càng để ý y, không phải sao?
Giống như bây giờ, Phàn Ngọc Hương ngồi ở trên lưng ngựa, Nhậm Thương Diêu ngồi ở phía sau nàng, hai tay y kéo dây cương, tư thế giống như đang ôm thân hình bé bỏng của nàng vào trong ngực.
Nhưng mà, cũng chỉ là giống.
Phàn Ngọc Hương banh khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da nàng trắng, tuy rằng trán đã không còn sưng, nhưng còn một vòng màu hồng nhàn nhạt. Lưng nàng thẳng tắp, ở trên lưng ngựa còn thẳng lưng như vậy, ngược đãi bản thân, nhưng mà nàng hoàn toàn không muốn đụng tới người phía sau.
Tuy rằng không đụng tới, Phàn Ngọc Hương lại có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ từ phía sau truyền đến, còn có hô hấp phía trên nhẹ nhàng phất đến đỉnh đầu nàng. Nàng chưa bao giờ hận chính mình nhỏ con như vậy...... Không đúng! Liên quan cái rắm gì đến nàng! Là Nhậm Thương Diêu quá mức cao lớn!
Ngẫm lại, Nhậm Thương Diêu có thể cao lớn như vậy, khỏe như vậy, đều là nhờ nàng dưỡng ra, kết quả thì sao? Nàng chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-can-nguoc/1509578/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.