– Ghi âm.
Trước khi trời nhá nhem tối, cuối cùng Mã Du cũng lấy được bản demo của Tôn Phương trong phòng tài liệu.
Thẩm Bác Diễn và Lục Lăng Hằng lo lắng cùng đợi trong phòng làm việc của Mã Du, thấy Mã Du đi vào, cả hai cùng đứng lên.
“Đã tìm được chưa?” Thẩm Bác Diễn hỏi.
Mã Du gật đầu, đưa bản demo cho bọn họ.
Bởi Thẩm Bác Diễn yêu cầu Mã Du không nói chuyện này cho người khác biết, tránh chuyện bị lan ra ngoài, cho nên Mã Du mất một ít thời gian để lấy được chìa khóa phòng tài liệu, lấy được bản demo.
Mã Du hỏi: “Rốt cuộc trong bản thu của Tôn Phương có cái gì?”
Nét mặt Lục Lăng Hằng nghiêm túc: “Giờ còn chưa xác định được. Bọn tôi về nghe trước một chút.”
Mã Du đành phải nói: “Ừ, nếu có gì cần tôi giúp thì cứ nói.”
Thẩm Bác Diễn và Lục Lăng Hằng về tới nhà, bỏ đĩa demo vào máy tính, Thẩm Bác Diễn chần chừ không bật lên. Lục Lăng Hằng ngồi bên cạnh hắn cũng không thúc giục. Cả hai người họ đều rất căng thẳng. Liệu trong đó có phải bằng chứng họ đã vất vả tìm bấy lâu không? Nếu như không phải, vậy làm sao bây giờ? Mà nếu phải, vậy biết làm sao đây?
Với Lục Lăng Hằng mà nói, đây chỉ là một chứng cứ. Nhưng với Thẩm Bác Diễn, thứ này còn mang theo nhiều ý nghĩa khác.
Mấy phút sau, Thẩm Bác Diễn bật lên.
Giai điệu nhạc chậm rãi vang lên, hai người nín thở, không ai dám tua.
Mấy phút sau, điệu nhạc kết thúc, cả thế giới an tĩnh lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-bi-benh-dai/1338023/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.