– Đối mặt.
Lục Lăng Hằng ngủ một giấc tới khi trời tối mịt mới tỉnh dậy, nếu không phải bụng đói cồn cào thì anh vẫn có thể ngủ thẳng đến sáng mai.Lục Lăng Hằng ngáp dài ra khỏi phòng, phòng khách tối mịt, có lẽ Thẩm Bác Diễn còn chưa quay về, anh tiện tay bật đèn.
“A!!!” Trông thấy người ngồi trên ghế sô pha, Lục Lăng Hằng giật bắn, sợ run lên một cái, vỗ ngực nói, “Anh, anh về khi nào mà không bật đèn! Làm em sợ hết hồn!”
Thẩm Bác Diễn ngồi dại ra trong bóng đêm, ánh đèn chợt lóa lên khiến mắt hắn không thích ứng ngay được, đoạn giơ tay lên che mắt.
“Anh làm sao vậy?” Lục Lăng Hằng ngồi xuống bên cạnh hắn.
Thẩm Bác Diễn ôm lấy Lục Lăng Hằng, đè anh xuống ghế sô pha, Lục Lăng Hằng lại thêm hoảng hốt, còn tưởng Thẩm Tiểu Cẩu động dục, không ngờ Thẩm Bác Diễn chỉ ôm anh bất động.
Lục Lăng Hằng cảm thấy tâm tình hắn không tốt: “Anh làm sao vậy?”
Thẩm Bác Diễn vùi mặt vào lòng anh, giọng khàn khàn: “Quân Càn..”
“Ừ? Em đây.”
“Anh có thể bị phá sản..”
“Hử????”
Trong lòng Thẩm Bác Diễn ngũ vị tạp trần, nhất thời không biết nên nói từ đâu. Công ty gặp khủng hoảng tài chính, biên tập ghép phim gặp vấn đề, còn có chuyện hung thủ, anh trai đột nhiên lật mặt.. Thẩm Bác Diễn chỉ cảm thấy như có một thanh sắt gỉ mài trong óc mình, làm hắn vừa đau vừa hồ đồ.
Một lát sau, Thẩm Bác Diễn từ từ mở miệng, nói từ chuyện công ty gặp khủng hoảng tài chính, cho tới chuyện bữa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-bi-benh-dai/1338016/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.